Thánh Vân Không nói: “Không ai hiểu rõ hắn hơn ta, hắn rất mạnh, cho dù chỉ là Đại Đế Tôn tầng một, nhưng vẫn không thể khinh thường, để ta đối phó với hắn, ba người các ngươi phụ trợ”.
Nghe được lời này, Kim Cổ Trát nói: “Chỉ là Đại Đế Tôn tầng một…”
“Nghe lời của ta!”
Lúc này, Thánh Vân Không hờ hững nói: “Nếu không, tất cả mọi chuyện hôm nay, nếu như thất bại, ngươi có gánh vác được trách nhiệm không?”
Nghe được lời này, sắc mặt Kim Cổ Trát không tốt lắm.
“Đại ca, huynh không giết ta, ta sẽ không để cho huynh ra tay với tiên sinh”.
Giờ phút này, âm thanh già nua lần thứ hai vang lên.
Thánh Vân Thiên xuất hiện.
Mà trong tay, nắm giữ một đại ấn giống như ngọc tỉ.
Thánh Vũ Tổ Ấn!
Một trong ba báu vật Thánh Nguyên của Thánh Đạo tông!
Thánh Vân Không nhìn về phía đệ đệ ruột của mình, quát: “Đệ nhất định phải tìm chết sao?”
Thánh Vân Thiên mỉm cười chua xót nói: “Nếu như ta không thể ngăn cản được huynh, chết trong tay huynh, cũng không sao cả…”
“Một khi đã như vậy, ta giúp đệ hoàn thành tâm nguyện”.
Thánh Vân Không dứt lời, lại nói tiếp: “Ba người các ngươi cẩn thận, đừng bị Tần Ninh giết chết”.
Nói xong, Thánh Vân Không đánh thẳng về phía Thánh Vân Thiên.
Nghe được lời này, sắc mặt của ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên không được dễ nhìn cho lắm.
Đừng bị Tần Ninh giết chết?
Thánh Vân Không quá xem trọng Tần Ninh, quá coi thường bọn họ.
Nếu như Tần Ninh không dựa vào uy lực của Huyết Chí Cấm Thiên Trận thì bất kỳ ai trong ba người bọn họ đều có thể giết chết Tần Ninh.
Lúc này, tình thế trận chiến đã cực kỳ rõ ràng.
Cửu Nguyên đan tông, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương cùng với Xích Hoả Tông, nhà họ Vũ Nam Vực, Thái Tuế Các, Toái Tinh Sơn cùng một phe.
Đà La cung, một bộ phận võ giả của Thánh Đạo tông, cùng với Ma tộc Kim Nguyệt, Ma tộc Ám Nguyệt, Ma tộc Thanh Mộc, lại thêm nhà họ Minh Đông Vực, Thiên Tuyết Tông, Băng Sơn Cốc là cùng một phe.
Hai phe đánh nhau, máu chảy khắp đất trời.
Lúc này, Dịch Hàn Ngọc bị Ám Ảnh Địa nhìn chằm chằm, hắn ta nhíu mày nhìn về phía Tần Ninh.
“Ngươi được không?”
“Hẳn là có thể”, Tần Ninh mỉm cười nói: “Bị đồ đệ của đồ đệ mình khinh bỉ như thế, nếu như không bày ra chút bản lĩnh thực sự, ngược lại có chút mất mặt…”