Tiếng gầm rú long trời lở đất vang lên.
Trên mặt đất, khí tức khiến cho kẻ khác run sợ bùng nổ.
Dao động khủng bố quấn lấy trong trái tim mỗi người.
Tách tách tách!
Dần dần, mặt đất rạn nứt.
Mà theo mặt đất rạn nứt, cột sáng từ trên trời giáng xuống, giống như một cây cột chống trời, cắm thẳng vào trong lòng đất.
Chấn động, chưa hề ngừng lại chút nào.
Dần dần, hào quang tản ra, cây cột đâm thủng trời xanh kia tiến vào trong lòng đất, rồi biến mất không thấy đâu.
Mà lúc này, một cửa động xuất hiện trên mặt đất.
Lúc này, Đà La Khôn bước tới, nói: “Các vị, mỗi người dựa vào số mệnh của mình đi!”
Lời nói vừa dứt, Đà La Khôn dẫn theo đám người của Đa La cung, sải bước nhảy xuống phía dưới, cuối cùng bóng người cũng biến mất.
Cùng lúc đó, bốn người Huyền Nguyệt Thượng Nhân, Thánh Vô Khuyết, Thanh Dương Hoa, Dịch Hàn Ngọc cũng không nói hai lời, trực tiếp nhảy vào trong đó…
Giờ phút này, mọi người đều bắt đầu xuất phát.
Tần Ninh nhìn về phía hang động kia, trong khoảnh khắc, đáy lòng khó mà bĩnh tĩnh được.
Thở ra một hơi, Tần Ninh khẽ nói: “Đi!”
Bất kể là như thế nào, cũng phải đi.
Cho dù là rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm, cho dù là đường chết!
Từng người từng người, chen chúc nhau nhảy xuống dưới lòng đất…
Một lúc lâu sau, giống như là rơi xuống vực sâu vô tận, phía dưới dần dần xuất hiện ánh sáng, mỗi một vị Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn, Chí Cao Đế Tôn đều tự dùng phương pháp của riêng mình, hạ thấp tốc độ, rồi chậm rãi đáp xuống.
Phía sau con đường, cảnh tượng trước mặt làm cho mọi người nhíu mày.
Tam Tử Vong Uyên!
Là nơi cấm kị, là nơi cực kỳ nguy hiểm, là nơi cực kỳ hung hiểm, đây là những lời mà mọi người vẫn thường được nghe nói về nó.
Thế nhưng nơi này, liếc mắt nhìn qua thì chỉ thấy non xanh nước biếc, cũng không biết là ánh sáng mặt trời từ nơi nào chiếu rọi vào đây, chim hót hoa nở, dùng mấy từ tiên cảnh giữa chốn nhân gian để hình dung nơi này cũng không phải là nói quá.
Ánh mắt của không ít người thay đổi.
Chỉ là mấy vị Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp vẫn chưa ai nói gì, cho nên mọi người vẫn trầm mặc.
Ngay sau đó, năm vị Chí Cao Đế Tôn dẫn người đi theo các phương hướng khác nhau, đi vào trong núi rừng mênh mông vô tận.