Đà La Khôn nói tiếp: “Về vị trí của Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển, đúng là Đà La cung chúng ta có được một ít tin tức, thế nhưng, nếu như nói ra tin tức này, chỉ sợ mọi người cũng không dám đi!”
Lời này vừa dứt, bên trong Thái Tuế Các, một người đàn ông đi ra, cười nói: “Cung chủ Đà La Khôn, cứ nói đi đừng ngại”.
“Thái Tuế các chủ, ta biết ngươi là cường giả Chí Cao Đế Tôn, thế nhưng, nếu như đi, cho dù là ngươi, cũng có khả năng cao là sẽ ngã xuống trong đó!”
Nói xong, Đà La Khôn tiện đà nói tiếp: “Ta tuyệt đối không nói quá, cho nên vẫn suy đi nghĩ lại mãi, do dự…”
Lời này nói ra, không ít người kinh hãi.
Mà đám người Thanh Dương Hoa, Thánh Vô Khuyết thì chế nhạo trong lòng.
Đến lúc này rồi mà Đà La Khôn vẫn thừa nước đục thả câu, đơn giản là muốn nói cho mọi người biết, nếu như thực sự đi tìm Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển sẽ có vô số người chết, điều này cũng không liên quan gì đến ông ta!
Sau một hồi lâu, đám người dần dần trở nên bình tĩnh.
“Đà La Khôn, có chuyện gì thì cứ nói”.
Lúc này, Dịch Hàn Ngọc mở miệng nói.
“Có đi hay không, là chuyện của cá nhân mỗi người, nói hay không, là chuyện của riêng ngươi, nếu như mọi người vì Trần Nhất Mặc, vì Cửu Nguyên Đan Điển, bị lợi ích làm cho choáng váng đầu óc, thương vong vô số thì cũng sẽ không liên quan đến ngươi”.
Dịch Hàn Ngọc thản nhiên nói: “Không có thực lực mà tự tìm đường chết, thì đó là ngu xuẩn, hơn nữa, ngươi là cường giả đứng đầu Cửu Nguyên Vực, ai dám tìm ngươi gây phiền phức?”
Đà La Khôn nghe vậy thì cười nói: “Dịch Hàn Ngọc, lời khen này ta không dám nhận, ngươi là đại đệ tử của Trần Nhất Mặc, trên người ngươi hẳn là cũng có một quyển Cửu Nguyên Đan Điển phải không?”
“Ta từng may mắn gặp được một vị cường giả Cực Cảnh siêu cấp ở Thượng Nguyên Thiên Vực, người đó đã nói với ta, Cửu Nguyên Đan Điển gồm có chín quyển”.
“Nội dung được ghi lại bên trong đan điển, chính là những điều độc đáo có thể làm điên đảo cả giới đan thuật, mà bản thân Cửu Nguyên Đan Điển còn là một thần binh bảo khí”.
“Ba quyển trước, không hề kém hơn bảo khí Chí Tôn đỉnh cấp, ba quyển giữa, có thể sánh với thần binh Cực Hạn, còn ba quyển sau…”
Đà La Khôn thản nhiên nói: “Loại bảo bối này, nếu như muốn có được, chắc chắn sẽ phải máu chảy thành sông…”
Lúc này, Thánh Vô Khuyết cũng nói: “Cho dù máu chảy thành sông thì cũng đáng, Cửu Nguyên Đan Đế tài hoa tuyệt đỉnh, trong Cửu Thiên, không một vị đan sư nào có thể sánh bằng, sách do hắn viết ra, nếu như xuất hiện thì thiên hạ máu chảy thành sông cũng là điều đương nhiên”.
Nghe được lời này, mọi người đều nhao nhao gật đầu.