Phong Thần Châu

Chương 6747: Đây chính là sự thật!  




 Cuộc tranh tài trong vực.  

 

Bao gồm hai trận thi đấu lớn nhất.  

 

Thi đấu Tiểu Vực Tử và thi đấu thủ khoa Vực Tử, đến thời điểm hiện tại đã chính thức kết thúc.  

 

Thế nhưng cuộc tranh tài trong vực lần này, không phải cứ như vậy mà kết thúc.  

 

Kế tiếp chính là đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn, Đại Thần Tôn trong ngũ đại tông môn và các thế lực lớn khác thi đấu, thảo luận với nhau.  

 

Loại thảo luận này ở năm vừa rồi cũng cực kỳ náo nhiệt.  

 

Ngũ đại thế lực tự mình ra trận thảo luận với nhau, cũng không phải chỉ là nói đùa.  

 

Các tông môn đều sẽ lấy ra những phần thưởng hấp dẫn để cho những đệ tử cùng cảnh giới của mình xuất chiến đánh một trận.  

 

Đây cũng chính là thời gian để cho những đệ tử không có năng lực tranh giành Tiểu Vực Tử, Vực Tử thể hiện ra năng lực của mình.  

 

Cái này cũng là một chuyện cực kỳ long trọng.  

 

Bên ngoài thành Tam Cấm, mười ngày tiếp theo, đệ tử ở các cảnh giới, các tông môn thi đấu với nhau.  

 

Thế nhưng, chuyện tình liên quan đến trận chiến thứ hạng Vực Tử, lại được truyền đi rất nhanh trong mười ngày này, niềm say sưa hứng thú dần dần từ thành Tam Cấm truyền ra cả vùng đất Cửu Nguyên Vực.  

 

Phía Bắc đại lục Cửu Nguyên.  

 

Nơi ở của nhà họ Linh.  

 

Bên trong một toà thành trì, Lý Huyền Đạo trong trang phục màu xanh đứng sóng vai cùng với Diệp Nam Hiên.  

 

“Lão Lý, sư tôn rời đi cũng đã hơn một năm rồi, hiện giờ, đệ là Đại Thiên Tôn hậu kỳ, còn ta đã là Đại Thiên Tôn đỉnh phong, chờ sau khi sư tôn trở về, kiểu gì đệ cũng sẽ là người bị mắng!”  

 

Một năm qua, hai người đi từ Đại Thiên Tôn sơ kỳ đi tới hậu kỳ và đỉnh phong, điều này không chỉ do công dụng thần kỳ của Cửu Diệp Huyết Hồng Liên, mà còn liên quan đến việc hơn một năm nay, bọn họ vẫn luôn mở rộng biên giới cho nhà họ Linh, ổn định thế lực, rèn luyện bản thân.  

 

Sư tôn không đưa bọn họ đi theo mà để bọn họ ở lại nhà họ Linh chính là để cho bọn họ trau dồi, rèn luyện.  

 

Lý Huyền Đạo mỉm cười nói: “Tuy rằng huynh bước vào Đại Thiên Tôn đỉnh phong sớm hơn ta một chút, nhưng mà… chưa hẳn là huynh đã mạnh hơn ta!”  

 

“Xí…”  

 

Diệp Nam Hiên xí một tiếng rồi nói: “Chờ sư tôn trở về, để xem ai sẽ được khen ngợi”.  

 

Hai người đứng ở đầu tường, trong lòng tràn đầy hăng hái.  

 

Một năm vừa qua, tại bốn phía địa vực nhà họ Linh, có thể nói là thanh danh của hai người vang xa, được người ta gọi là Đao Kiếm Song Kiêu.  

“Huyền Đạo!”  

 

“Nam Hiên!”  

“Tin tức lớn!”