Tuy hắn ta không tham gia tranh đấu gì cả, nhưng một tháng qua hắn ta vẫn luôn chú trọng rèn luyện thực lực của mình, chiến đấu một mình, khiêu chiến rất nhiều nguyên thú.
Mười hai vạn điểm tích lũy!
Đủ để bước vào bảng điểm tích lũy hạng cao, kế tiếp chỉ cần chờ đợi những người khác tới khiêu chiến mình.
Tới đi!
Cho dù Lý Nhàn Ngư rất mạnh, cho dù Tần Ninh rất mạnh, vậy thì sao chứ?
Chưa đánh đã sợ?
Không thể nào!
Từ trước đến nay bản thân võ giả không bao giờ biết sợ hãi mới có thể lên đến đỉnh cao!
Nhưng Hô Diên Bân vừa nghĩ như vậy, lúc nhìn về phía vách núi kia, nụ cười trên mặt dần dần cứng ngắc.
Mới chỉ qua một cái chớp mắt mà đã có ba cái tên đột nhiên xuất hiện trên tên hắn ta rồi!
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Thịnh Tử Nhàn, mười hai vạn bốn ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Cổ Thần, mười hai vạn tám ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Loan Vân Tùy, mười ba vạn một ngàn điểm tích lũy.
Trong ba hạng đầu là ba cái tên vô cùng hiển hách.
Đều đến từ Cửu Nguyên đan tông.
Mà lúc này, đám người gần như sôi trào.
Mấy vị trưởng lão Cửu Nguyên đan tông cũng dở khóc dở cười.
Ba người Loan Vân Tùy, Cổ Thần, Thịnh Tử Nhàn này, hỏi về những chuyện xảy ra trong một tháng qua thì không có ai biết cả, bây giờ nhìn điểm tích lũy, ba người này chắc chắn chỉ biết vùi đầu vào trong cấm địa, chém giết nguyên thú, rèn luyện bản thân.
Lúc này gần như đã chắc chắn.
Những thiên tài của năm bá chủ lớn, ai còn sống thì gần như đều xuất hiện trong hai mươi hạng đầu.
Bây giờ nhìn lại, bảng xếp hạng điểm tích lũy gần như sẽ không thay đổi nữa.
"Tần Ninh kia đâu?"
"Đúng vậy, làm sao không thấy thứ hạng của hắn..."
Đột nhiên có người nói ra một câu như vậy, mọi người đều vô cùng tò mò.
Trong cuộc thi tuyển cho trận tranh tài trong vực lần này, người nổi tiếng nhất chắc chắn là Tần Ninh.