Chân Phù cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố đang tới gần mình, thân hình hắn ta lập tức lùi lại.
Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, dấu ngón tay kia đã xé rách chữ Giết, trực tiếp vọt thẳng đến trước mặt hắn ta rồi nổ tung.
Ầm…
Cơ thể Chân Phù bị dấu ngón tay bao phủ, bị cát vàng bay đầy trời phủ quanh.
Trong khoảnh khắc, thân thể Chân Phù lùi về sau, chỉ thấy bên trong màn cát vàng, một lỗ máu xuất hiện, máu tươi không ngừng chảy ròng ròng, sắc mắt hắn ta trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Tần Ninh.
Sao lại có thể như vậy?
Chỉ dùng sức một ngón tay, xuyên thủng phòng ngự của thân thể và phòng ngự của pháp thân hắn ta.
Đây vẫn còn là cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng một sao?
Lúc này, Lý Tấn Hoa cũng nhíu mày, dùng ánh mắt sâu xa nhìn Tần Ninh.
“Đụng đến đồ đệ của ta, các ngươi xứng sao?”
Ánh mắt Tần Ninh nhìn chằm chằm vào Lý Tấn Hoa, mở miệng nói: “Trước hết, bắt đầu từ ngươi đi”.
Giờ phút này, trong mắt Lý Tấn Hoa ngưng tụ một vòng sát khí.
“Lùi lại!”
Lý Tấn Hoa mở miệng quát.
Thân là một trong ngũ đại thánh tử của thánh địa Thanh Dương, cho dù cường giả Đại Đế Tôn trong các thế lực đại bá chủ nhìn thấy Lý Tấn Hoa hắn ta cũng phải khách khách khí khí nửa phần.
Ngông cuồng giống như Tần Ninh, vẫn là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy.
Lý Tấn Hoa từng bước bước đến, khí thế trong cơ thể phóng ra.
Tiểu Đế Tôn tầng bảy.
Sự cường đại này Chân Phù không có khả năng so sánh cùng.
Ầm…
Trong phút chốc, cát vàng đầy đất bị ngọn gió vô hình cuốn bay, xung quanh thân thể Lý Tấn Hoa, từng luồng sức mạnh vô hình ngưng tụ lại.
Pháp thân của hắn ta lúc này phát ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, vô cùng chói mắt.
“Hửm?”
Tần Ninh nhíu mày.
Liễu Văn Truyền mở miệng nói: “Lý Tấn Hoa tu hành pháp thân Thánh Phong của thánh địa Thanh Dương chúng ta!”