Ngay sau đó, chỉ thấy được ở trên thân cây đột nhiên lộ ra một đôi mắt, một đôi lông mày, còn có cả miệng, một cái mũi, trên dưới miệng còn có râu, dần dần hình thành một khuôn mặt người trên thân cây, hoặc có thể nói là khuôn mặt của một ông lão.
"Gọi ngươi ngươi không để ý tới ta, chỉ có thể dùng biện pháp mạnh thôi!"
Tần Ninh lẩm bẩm.
Lúc này khuôn mặt ông lão kia nhe răng toét miệng nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: "Đại thiếu gia của ta, người lại làm gì vậy!"
"Nhàn rỗi không chuyện gì, tìm ngươi trò chuyện một chút không được sao?", Tần Ninh cười nói: "Vả lại ngươi bắt người phụ nữ của ta, còn không thả ra à?"
"Gì cơ?"
Ông lão vội vàng nói: "Ta oan uổng quá, vất vả lắm mới đổi được hang ổ, cắm rễ ở chỗ này, còn chưa được yên tĩnh bao lâu, cô bé kia đã tới rồi, ta thấy nàng rất kỳ lạ nên mới muốn bắt nàng lại..."
"Giả vờ à?"
Tần Ninh liếc nhìn khuôn mặt già nua trên thân cây, tiếp tục nói: "Lúc trước ở đại lục Vạn Thiên đã từng nhìn thấy một phân niệm của ngươi, không ngờ lại gặp được ngươi ở chỗ này nữa!"
Cây Thế Giới!
Nơi đây ẩn chứa linh hồn của cây Thế Giới!
Đây là điều mà ngay cả Tần Ninh cũng không nghĩ tới.
Cây Thế Giới là gì?
Năm đó lúc cha chưa thành Vô Thượng Thần Đế đã tự mình nuôi dưỡng một cái cây Hồng Hoang, sinh ra cây Thế Giới là lực lượng của thế giới.
Cha đã nuôi lớn cái cây này từng bước một, để nó trở thành sống lưng của trời đất này!
Thương Mang Vân Giới!
Thế giới Cửu Thiên!
Đại lục Vạn Thiên!
Ba thời không được lập ra như thế nào?
Chính là bởi vì cây Thế Giới xuyên qua cả thế giới, là căn cơ và sống lưng để thế giới này an ổn cố định.
Mà cây Thế Giới cũng là do một tay cha tạo thành!
Kỷ nguyên mới mở ra.
Cha trở thành Vô Thượng Thần Đế, đã cải tạo trời đất, khiến cho hàng vạn hàng nghìn vực giới trở thành ba thời không thế giới lớn hiện nay.
Cũng chính là vào lúc này, cây Thế Giới đã được cha giao cho việc trấn giữ căn cơ của trời đất, tồn tại như sống lưng của trời đất.
Trên thực tế, ở trong mỗi một thế giới đều có phân niệm, phân thân của cây Thế Giới tồn tại.
Chỉ là trong thế gian này, trừ cha ra, không còn ai khác biết được.