Năm vị cường giả có quyền quyết định mọi việc là Đà La Khôn, Dịch Hàn Ngọc, Thánh Vô Khuyết, Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa đều ngồi xuống.
Thanh Dương Hoa mỉm cười nói: “Lần này, không biết có bao nhiêu đệ tử sẽ chết bên trong tam đại cấm địa!”
Lúc này, Đà La Khôn cũng nói: “Con đường của võ giả, nhanh đến thảm thiết, nói rằng như thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc cũng không phải là nói quá”.
“Để cho bọn họ chân chính cảm nhận được sinh tử, mới có thể khiến cho bọn họ ngày càng cường đại hơn”.
Mấy vị tông chủ đều không nói gì.
Sự thật quả thực là như thế.
Thánh Vô Khuyết mỉm cười nói: “Đà La cung chủ, theo như lời nói lúc trước, việc liên quan đến đệ tử duy nhất của Cửu Nguyên Đan Đế Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển, bây giờ có thể nói với chúng ta một chút được không?”
“Ta cũng có chút tò mò”.
Huyền Nguyệt Thượng Nhân cũng nói: “Đà La cung chủ việc gì phải đợi đến giây phút cuối cùng, bắt chúng ta phải chờ đợi đến tận một tháng, không bằng bây giờ nói luôn đi”.
Đề cập đến vấn đề này, Thanh Dương Hoa cũng tò mò nhìn về phía Đà La Khôn.
“Ha ha…”, Đà La Khôn cười ha ha nói: “Các vị, cuộc tranh tài trong vực mới là việc chính, là việc quan trọng đối với các đệ tử, là cơ hội để thay đổi cả cuộc đời bọn họ, về phần tin tức liên quan đến Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển, vẫn là chờ đến khi cuộc tranh tài trong vực kết thúc rồi lại nói sau!”
Giờ phút này, trong mắt mấy người đều mang theo sự thất vọng.
Miệng của Đà La Không, rất kín! Thế nhưng lúc này, không ít người liếc mắt nhìn về phía Dịch Hàn Ngọc.
Nhắc đến Trần Nhất Mặc, vị tông chủ Dịch Hàn Ngọc này, chính là đại đệ tử của Trần Nhất Mặc, chẳng lẽ lại không chút quan tâm?
Hơn nữa, nghe đồn, Cửu Nguyên Đan Điển, cũng không phải là ở trên người Trần Nhất Mặc toàn bộ.
Có lẽ, ba quyển trước, thậm chí là sáu quyển trước, đều ở trên người Dịch Hàn Ngọc! Dịch Hàn Ngọc, đối với vị sư tôn kia của mình, có thái độ gì?
Thế nhưng, hiện giờ Đà La Khôn không muốn nói, mọi người phải đợi đến tận một tháng sau, vậy thì một tháng sau sẽ thấy được rõ ràng!... Trong cấm địa.
Tại một vùng rừng núi.
Tần Ninh đã đi mấy chục dặm, ven đường cũng gặp phải mấy nhóm người.
Có một vài võ giả Đại Thần Tôn cứ nhìn hắn như hổ rình mồi, thế nhưng sau khi cảm nhận được hơi thở Đại Thần Tôn đỉnh phong của Tần Ninh đều rút lui.
Còn một vài người cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong, khi nhìn thấy Tần Ninh cũng tràn đầy sát khí.
Đây chính là sức mạnh.
Lúc này, Tần Ninh đi ngang qua một dòng sông giữa khe núi, hắn dừng lại, nghỉ ngơi một chút.