Mãi mà không tấn công được, vốn dĩ đã rất nóng nảy, bây giờ lại Tần Ninh mắng một câu như vậy, hắn ta khó mà nuốt trôi cơn tức này.
"Pháp Phá!"
Một tiếng quát khẽ vang lên.
Trên người Mục Chước, ánh sáng của thanh kiếm pháp thân kia trong nháy mắt đã lan ra gấp mấy lần, đột nhiên lại xen kẽ vào bên trong thân thể, hòa làm một cùng thân thể.
Tu hành pháp thân vô cùng kì quặc.
Vận dụng pháp thân lại là hàng nghìn hàng vạn cách kì lạ hơn.
Đây cũng là sức hút của võ giả cửu cảnh Chí Tôn, có thể thiên biến vạn hóa.
Giờ phút này Mục Chước dung hợp pháp thân vào trong cơ thể mình, thực lực bùng nổ trong nháy mắt đã khuếch trương tăng gấp trăm lần.
Khí thế kinh khủng lan ra, sức mạnh làm cho người ta kinh hãi cũng bộc phát.
Hai tay nắm chặt như có hai kiếm xuất hiện ở giữa hai tay, kiếm mang lóe lên, ánh sáng bắn ra bốn phía khiến trong lòng người ta run rẩy.
Kiếm kia nửa thật nửa giả, trong phút chốc khiến người ta không nhìn ra.
"Thái Cực Song Nguyên Kiếm!"
Mục Chước quát khẽ một tiếng, ngay sau đó hai kiếm chém về phía Tần Ninh.
Có đệ tử nội môn thấy một màn này liền gật gù tấm tắc.
"Lợi hại lợi hại".
"Đây là ý cảnh chiêu thức cấp bậc cao hơn ẩn giấu bên trong Thánh Nguyên Thái Cực Quyển đúng không?"
"Đúng vậy, ta đã thấy có người sử dụng rồi, Thánh Nguyên Thái Cực Quyển là tuyệt học của Thánh Đạo tông chúng ta, đương nhiên không thể chỉ có ý cảnh quyền thuật, ý cảnh chưởng pháp đơn giản như vậy được...", "Không sai, Mục Chước có thể lĩnh ngộ ra ý cảnh chiêu thức võ quyết tầng hai, không đơn giản".
"Hạng thứ bảy mươi nội môn dĩ nhiên là không đơn giản rồi".
Lúc này đám người bàn luận sôi nổi.
Đòn tấn công kinh khủng của Mục Chước đã đi tới trước người Tần Ninh.