Mục Huyên thất bại thảm hại!
Tại sao chênh lệch có thể lớn như vậy?
Lúc này, thanh đao của Mục Huyên rớt xuống đất, cả người lùi lại, va phải bức tường trận pháp sau lưng, sắc mặt tái nhợt.
Tần Ninh đi ra từng bước một, đến gần Mục Huyên, nhặt thanh đao kia lên.
"Quá yếu..."
Giờ phút này, Tần Ninh lắc đầu nói: "Tiểu Thần Tôn đỉnh phong mà quá yếu..."
Mục Huyên nghe vậy thì đỏ bừng mặt.
Nếu thất bại thì sẽ chết.
Mới chỉ qua một chiêu mà Tần Ninh đã làm hắn ta bị thương nặng.
Đây quả thực là điều không tưởng tượng nổi.
Bạo Huyết Chí Tôn Đan!
Mục Huyên nghĩ đến cái gì đó, ngay sau đó đưa mắt nhìn về phía đại ca Mục Chước, không nói hai lời, nuốt một viên đan dược vào.
"Ta muốn làm thịt ngươi".
Mục Huyên gầm thét, khí thế trong nháy mắt tăng lên.
Lúc này pháp thân của hắn ta cũng vô cùng có linh tính.
Từ dáng vẻ đờ đẫn hóa thành vô cùng có linh tính, cộng thêm khí thế linh động quỷ dị tràn đầy.
Tần Ninh cũng nhìn về phía Mục Huyên.
Ăn đan!
Tăng vọt.
Trò cũ rích!
Tần Ninh cầm thanh đao trên tay, liếc Mục Chước dưới lôi đài một cái.
Đến khi nhìn về phía Mục Huyên lần nữa, ánh mắt Tần Ninh vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng.
"Tư Mã Tuyết Thiên nhỏ mọn, đệ tử của Tuyết Môn cũng không biết chừng mực, chẳng qua là muốn giết Tần Ninh ta, Tiểu Thần Tôn vẫn không đủ, phải để cấp bậc Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn tới, các ngươi là thá gì?"
Vừa dứt lời, pháp thân Chí Tôn của Mục Huyên đã bùng nổ lần nữa, bóng người lao về phía Tần Ninh.
Khí Chí Tôn kinh khủng kia ngưng tụ thành từng đao kình, quanh quẩn xung quanh cơ thể Mục Huyên.
Một tiếng nổ vang lên.
Tần Ninh không hề tránh né, bước ra một bước.
Chỉ trong phút chốc, khí rồng phượng cả người tăng vọt.