Hai bên chân núi là ruộng đồng dược liệu, còn có một số cây ăn quả, tới gần chân núi thì là từng tòa nhà gỗ hợp thành một dãy, có khoảng mười mấy gian phòng lớn nhỏ khác nhau.
Nơi này hẳn là chỗ đệ tử tinh anh trồng một chút hoa cỏ, quản lý một ít linh thực.
Mà khi đi lên vị trí cao năm mươi trượng, hai bên cầu thang xuất hiện vài toà lầu các, nhìn rất đẹp đẽ.
Lại đi tiếp lên trên đến vị trí đỉnh núi, đỉnh núi đã bị san bằng để xây dựng từng tòa lầu các cao lớn khí phách.
Ngay phía trước có ba tòa đại điện quay lưng hướng Bắc, ngoảnh mặt hướng Nam, đại diện ở giữa cao lớn uy vũ, hai bên như có rồng phượng làm bạn.
Xung quanh đỉnh núi cũng đều là từng tòa lầu các, còn có một sân luyện võ.
Nhìn một cái, khắp nơi đều vô cùng lộng lẫy.
Lúc này Tần Ninh đứng trước cung điện ở giữa nhìn mười một người.
"Mười một người các ngươi tự lựa chọn phòng ở sườn núi và chân núi đi, nếu đã vào ở nơi đây thì đều phải để ý, Lý Vân Tiêu, ngươi phụ trách điều hành và quản lý đi!"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Bình thường ta cũng không có chuyện gì cần sai sử các ngươi, chỉ cần làm tốt quy định thường ngày, tự mình tu luyện, thân là đệ tử ngoại môn, nên làm cái gì thì làm cái đó đi".
Lý Vân Tiêu nghe được Tần Ninh nói lời này, lập tức sững sờ, ngay sau đó vui vẻ nói: "Ngươi yên tâm, Tần sư huynh, ta nhất định sẽ giúp ngươi quản lý thật tốt".
Chỉ cần không phải đồ đần, ai cũng nhìn ra Tần Ninh mới vừa vào Thánh Đạo tông, chính là nhân vật chạm tay có thể bỏng.
Đi theo Tần Ninh tốt hơn việc bọn họ tự mình tu hành xông xáo quá nhiều.
Lúc này, Tần Ninh khoát tay, nói: "Mọi người đi đi, hôm nay cũng đều mệt mỏi cả rồi, ngày mai nói sau".
Mười một người lần lượt xuống núi, lựa chọn chỗ nghỉ ngơi ở sườn núi và chân núi.
Ngày đầu tiên tiến vào bên trong Thánh Đạo tông, không nghĩ tới lại có chuyện tốt như thế.
Lúc này Tần Ninh vươn tay ra.
Thời Thanh Trúc đặt tay nhỏ vào trong lòng bàn tay của Tần Ninh, hai người cùng nhau tiến vào bên trong đại điện.
Chính điện rộng rãi vô cùng khí phách, từ đại điện này có thể đi vào hai đại diện ở bên cạnh.
Hai người tới đại điện bên trái, nơi này là phòng khách, thiết kế cũng vô cùng chu đáo, đầy đủ mọi thứ.
Thời Thanh Trúc nhìn chiếc giường lớn rộng rãi, phía trên được trải sẵn chăn bông, liền mừng rỡ nằm úp sấp trên giường, duỗi eo ra.
"Rất thoải mái..."
Thời Thanh Trúc không nhịn được hớn hở nói: "Đãi ngộ của Thánh Đạo tông cũng không tệ lắm!"