Ngu Linh Cơ dẫn theo mười mấy người đi vào trước sơn môn.
Nơi đây mới thật sự là Thánh Đạo tông.
Trước đó kiểm tra là ở bên ngoài Thánh Đạo tông.
Kiểm tra xong cũng chỉ được vào bên ngoài Thánh Đạo tông, chưa được tính là bên trong Thánh Đạo tông.
Bây giờ mới đi đến trước cửa núi của Thánh Đạo tông.
Chỉ thấy được hai ngọn núi cao vắt ngang phía trước, cao vút đến tận trên mây.
Bên trái ngọn núi viết ba chữ rất có khí thế.
"Thánh Đạo tông!"
Ba chữ to lớn này dường như có được ma lực, khiến nỗi lòng người ta phải dâng trào.
Mà đồng thời.
Ở giữa hai ngọn núi cao có một con đường núi hiểm trở giống như cầu nối.
Lúc này bên trên đường núi có từng hàng đệ tử, hiển nhiên là để bảo vệ sơn môn.
Toàn bộ sơn môn rộng hơn trăm trượng, hai bên cũng có rất nhiều lầu các.
Lúc mười mấy người xuất hiện ở chỗ này, trong ngoài lầu các lập tức có rất nhiều đôi mắt nhìn tới.
Ngu Linh Cơ đi đến phía trước.
Một đội đệ tử xuất hiện, ngăn mấy người lại.
Ngu Linh Cơ đưa lệnh bài đệ tử của mình ra.
Toàn bộ lệnh bài trắng như ngọc, sáng lấp lánh.
Mặt sau lệnh bài là ba chữ Thánh Đạo tông, mặt chính là tên của Ngu Linh Cơ, ở bên cạnh tên của Ngu Linh Cơ còn có một hàng chữ nhỏ.
Đệ tử tinh anh.
Mà khi Ngu Linh Cơ đưa lệnh bài ra, một vị trí trên lệnh bài kia dường như xuất hiện khuôn mặt của Ngu Linh Cơ, giống với bản thân Ngu Linh Cơ như đúc.
"Mời Ngu sư tỷ vào!"
Sau khi đệ tử canh gác nhìn thấy lệnh bài đều lập tức mỉm cười.
Thánh Thiên Phong, đệ tử đứng đầu Ngu Linh Cơ, đương nhiên đám đệ tử canh gác đều biết.
Nhưng Thánh Đạo tông có quy củ nghiêm ngặt, không biết có bao nhiêu người muốn trà trộn vào, nên kiểm tra thì vẫn phải kiểm tra.
"Đây là đệ tử mới nhận của Thánh Thiên Phong năm nay sao? Ngu sư tỷ tự mình dẫn dắt, vất vả rồi".
"Thánh Thiên Phong đời này không bằng đời khác..."
"Đúng vậy!"