Giờ phút này, đông đảo đệ tử lại cúi người thi lễ.
"Theo ta thì Ngọc La Phương tốt hơn, phong chủ Mục Hàng là người nghiêm khắc, trao chiếc ngọc thô như Tần Ninh cho ông ấy mài dũa thì còn gì bằng".
Hoàn Khải Minh cũng lộ diện.
"Tần Ninh, kiếm thuật của ngươi ổn thì vào Tiên Lâm Phong cũng được. Kiếm thuật của đạo tông Dịch Nhất Phong có thể nói là mạnh nhất Thánh Đạo tông chúng ta đó!"
Kha Viêm Vũ hiện thân.
Hiện tại bốn vị đạo tử này đều tự do, không phụ thuộc đỉnh núi nào.
Nhưng dù sao cũng xuất thân từ bốn đỉnh núi, đương nhiên là ra mặt cho nơi của mình rồi.
Năm xưa bảy vị đạo tử đều là yêu nghiệt thuộc sáu đỉnh của Thánh Đạo tông.
Đại Vũ Phong đào tạo ra hai người là Hô Diên Bân và Tư Mã Tuyết Thiên.
Trong khi Thánh Thiên Phong chẳng bồi dưỡng được một vị đạo tử nào.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thánh Thiên Phong sa sút.
Mặc dù bây giờ bốn vị đạo tử đều tự do nhưng vẫn có mối liên kết chặt chẽ với nơi xuất thân của mình...
Lúc này, các đệ tử đều sững sờ.
Đệ tử đứng đầu ra mặt vì Tần Ninh còn dễ hiểu.
Vậy mà giờ đây đến đạo tử cũng xuất hiện.
Đã thế còn là bốn người!
Tin tức này quá khủng khiếp!
Tần Ninh là cực phẩm nhân gian luôn rồi chứ đâu chỉ là trái thơm quả ngọt!
Cả Tần Ninh cũng hơi ngạc nhiên.
Hắn thể hiện thiên phú hơi lố hả?
Có cần phải tranh nhau thế không?
Dự tính ban đầu của Tần Ninh là bộc lộ một phần thiên phú của mình trong cuộc sát hạch để nổi tiếng, bởi vì sau khi vào Thánh Đạo tông hắn không thể từ từ nâng cao tiếng tăm của mình được, quá mất thời gian.
Giờ nhìn lại... có vẻ thể hiện hơi cao quá thì phải?
Tần Ninh thầm thấp thỏm.
May là chỉ đạt ba trăm điểm thôi.
Một nghìn điểm thì đạo tông đích thân tới cướp mình luôn còn gì?