Cái đuôi của nó như cây kéo, trông rất kì lạ, vì vậy mà nó được đặt tên như thế.
Tốc độ của con hổ cực kỳ nhanh, trong chốc lát đã tới trước mặt thanh niên. Cái đuôi nó tràn trề sức mạnh, cặp móng vuốt thì như bảo khí, vỗ vào người thanh niên.
Thanh niên đanh mặt, lấy một thanh đao nhỏ đâm tới.
Bốp...
Sức mạnh bộc phát, hổ Tiễn Vĩ hơi khựng lại rồi quét cái đuôi ra, vỗ xuống.
Thanh niên sững sờ.
Hắn ta nhanh chóng đưa hai tay ra đỡ cái đuôi nặng trịch kia.
Uỳnh...
Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Hổ Tiễn Vĩ lùi lại, lúc này thanh niên cũng rơi ra ngoài ba bước.
"Thua, người tiếp theo".
Giọng nói của Từ Phàn cất lên.
Thanh niên nghe vậy thì sắc mặt trở nên ảm đạm.
Hắn ta có thể đánh thắng được hổ Tiễn Vĩ.
Thế nhưng, quy định là phải đứng bên trong vòng tròn, đánh bại hổ Tiễn Vĩ, điều đó là không có khả năng.
Trừ khi là cảnh giới còn cao hơn hổ Tiễn Vĩ.
Không, cho dù là cảnh giới cao hơn hổ Tiễn Vĩ, cũng căn bản là không làm được.
Điều này quá khó khăn!
Sắc mặt các đệ tử còn lại đều thay đổi.
Vốn tưởng rằng cửa ải thứ ba là đơn giản nhất, nhưng không ngờ rằng, sự thật là nó lại là cửa ải khó khăn nhất!
Dựa theo tiêu chuẩn của khảo hạch, hơn bốn trăm đệ tử, cuối cùng sẽ chỉ còn khoảng một trăm người thông qua khảo hạch.
Đây là khảo hạch của Thánh Đạo tông!
Thật đúng là làm khó người khác!
“Người tiếp theo”.
Giờ phút này, Từ Phàn trầm giọng nói: “Thánh Đạo tông là nơi như thế nào? Các ngươi tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn, trở thành đệ tử ngoại môn, ở trong Thánh Đạo tông, ai cũng không thể tuỳ tiện giết ngươi, ở bên ngoài, ngươi cũng sẽ có một tấm bùa bảo vệ tính mạng, người dám can đảm giết đệ tử Thánh Đạo tông chúng ta, Thánh Đạo tông nhất định sẽ điều tra rõ ràng”.
Lời này vừa nói ra, không ít âm thanh oán hận trở nên yếu dần.
Nơi này là Thánh Đạo tông.