"Vậy ngươi nói xem chín loại dược thảo chính là gì?"
"Chín loại?'
Tần Ninh hỏi thẳng: "Không phải mười một loại sao ạ?"
Nghe hắn nói vậy, mắt Vân Thanh Tuyền càng sáng hơn.
"Ngươi nói tên và công hiệu của mười một loại dược thảo đó đi!"
Ông ta không tức giận mà ngược lại giống kiểm tra Tần Ninh hơn.
Từ Phàn ở bên cạnh thấy Tần Ninh thẳng thắn trả lời, dù đối mặt với Vân trưởng lão vẫn cư xử đúng mực thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cực kỳ rúng động.
Người này...
Tinh thông thuật luyện đan nữa cơ à.
Tần Ninh kể rành mạch được danh sách đủ để chứng minh hắn có thiên phú trên phương diện luyện đan rồi.
Bị Vân Thanh Tuyền hỏi liên tục nhưng Tần Ninh đối đáp rất trôi chảy.
Từ Phàn thở dài.
Không ngờ gặp được một người yêu nghiệt như thế trong bài kiểm tra năm nay.
Tiểu Thần Tôn sơ kỳ, khả năng kiểm soát ba trăm điểm, qua ải Bách Luyện Trì một cách dễ dàng, ung dung ngồi trong Thiên Chuy Trì một giờ.
Người như thế giờ trông thì mới Tiểu Thần Tôn sơ kỳ thôi nhưng mai này thể nào cũng tên tuổi vang khắp Thánh Đạo tông cho xem.
Thật lâu sau.
Đám đệ tử kế bên nghe cuộc đối đáp giữa Vân Thanh Tuyền và Tần Ninh thì như rơi vào sương mù, chẳng hiểu mô tê gì.
"Ha ha ha ha..."
Một tiếng cười lớn vang lên.
"Tốt lắm, tốt lắm!"
Vân Thanh Tuyền tóm chặt cánh tay Tần Ninh, cười nói: "Đi theo ta!"
"Hả?"
Hắn ngẩn người, nói: "Vân trưởng lão, ta vẫn đang trong kiểm tra, vẫn chưa phải là đệ tử ngoại môn đâu ạ".
"Kiểm tra?"
Vân Thanh Tuyền liếc mắt nhìn xung quanh, mỉm cười đáp: "Thuật luyện đan và kiến thức của ngươi bao la như thế, còn kiểm tra làm quái gì nữa? Tu võ đạo làm gì, chủ tu đan đạo, trở thành đan sư Chí Tôn thì việc tăng cảnh giới còn không phải một cái búng tay? Đến lúc đó, bọn đệ tử vào Thánh Đạo tông thông qua bài kiểm tra ai mà không xin xỏ ngươi?"
Câu vừa dứt, các đệ tử xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm.
Một vị đan sư Chí Tôn bát phẩm mà đích thân nhận học trò!