Phong Thần Châu

Chương 6336: Đây là nơi nào?  




 Tần Ninh hơi thở ra, khí Chí Tôn cả người dần dần thu lại, pháp thân cũng chậm rãi ẩn khỏi bên ngoài thân thể, cuối cùng biến mất không thấy.  

 

Cảnh giới Đại Thiên Tôn hậu kỳ.  

 

Cũng tạm được.  

 

Cảnh giới này tiến vào trong Thánh Đạo tông không có vấn đề gì.  

 

Chỉ là chắc cũng chỉ đủ qua bài kiểm tra của đệ tử ngoại môn thôi, không đủ cấp bậc để làm đệ tử nội môn.  

 

Đêm khuya, đống lửa tản ra ấm áp, Thời Thanh Trúc nằm ở trong lòng Tần Ninh, bình yên chìm vào giấc ngủ.  

 

Xung quanh hai người đều mờ tối, yên tĩnh không một tiếng động.  

 

Mà vào lúc này, những tiếng huyên náo đột nhiên vang lên.  

 

"Hả?"  

 

Tần Ninh cau mày lại.  

 

Ngay sau đó, chỉ thấy ở vị trí được đống lửa chiếu đến có một đôi tay đột nhiên chui ra khỏi đống cỏ, xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh.  

 

Lúc này Thời Thanh Trúc cũng đã tỉnh lại, cẩn thận nhìn đôi tay kia.  

 

"Ta đi xem một chút".  

 

Tần Ninh thận trọng đi về phía trước.  

 

Đợi đến khi Tần Ninh tới chỗ đôi tay kia, đột nhiên một cái tay liền nắm chặt lấy mắt cá chân của hắn, một khuôn mặt đầm đìa máu tươi xuất hiện, khẽ nói: "Mau cứu ta".  

 

Biến cố bất ngờ làm cho Tần Ninh sửng sốt một chút.  

 

Hắn khom người ngồi xuống, bàn tay đưa qua thăm dò hơi thở của người nọ, trong hô hấp yếu ớt dường như có vẻ đau đớn.  

 

Tần Ninh kéo người nọ ra khỏi đám cỏ dại, đến gần đống lửa.  

 

Gương mặt kia dần dần rõ ràng dưới đống lửa chiếu rọi.  

 

Là một người đàn ông trắng trẻo nhìn rất sạch sẽ.  

 

Lúc này Thời Thanh Trúc đi tới bên cạnh Tần Ninh, nhìn về phía thanh niên kia, nói: "Có cứu không? Nhỡ may là người xấu thì sao".  

 

"Vết thương trên người hắn ta cũng không phải do người gây ra, mà là nguyên thú gây ra, cứu trước rồi nói sau, là người xấu thì sẽ giết!"  

 

Thời Thanh Trúc nghiêng đầu nhìn Tần Ninh, vô cùng khó hiểu.  

 

Lúc này trong tay Tần Ninh xuất hiện một con dao găm, hắn đưa đến gần vết thương trên ngực người đàn ông, nhẹ nhàng mổ ngực hắn ta ra giống như một vị đồ tể vậy.  

 

Máu tươi chảy ra không ngừng, từng miếng thịt thối rữa cũng bị cắt bỏ.  

 

Một đêm trôi qua.  


Sắc mặt hắn ta tái nhợt, cả người như bị từng tử khí bao phủ vậy.  

 

Đây là nơi nào?  

Ta không chết?