Khi luồng ánh sáng kia dâng lên.
Ba thẻ tre đột nhiên mở ra.
Những tiếng ầm ầm không ngừng phát ra.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy trên bầu trời thành Thương Ngọc tràn ngập sương máu.
Màn sương máu kia dần dần hóa thành từng giọt máu.
Có khoảng hơn vạn giọt máu lan rộng ra.
Mà mỗi một giọt máu trôi nổi giữa không trung, dần dần biến hóa thành dáng vẻ của từng nguyên thú.
"Đó là... nguyên thú cấp bảy... Song Nha Tê Vân Thú!"
"Kia là cấp sáu..."
"Còn có rất nhiều con… không biết tên..."
Giờ phút này, tất cả mọi người đều luống cuống.
Từng cái bóng hư thú xuất hiện trên bầu trời thành Thương Ngọc, cũng không có khí thế khủng bố lan tràn, thế nhưng chỉ là cảnh tượng này thôi đã khiến trong lòng người ta phải lạnh buốt rồi.
"Phụ!"
Lúc này Tần Ninh hét lên một câu.
Bên trong ba thẻ tre, ngàn vạn ký tự lần lượt bám lên trên cơ thể của những nguyên thú kia.
Ngay sau đó, chỉ thấy hư ảnh nguyên thú dần dần hóa thành thực chất.
Mà theo biến hóa đó, khí thế kinh khủng ẩn chứa trong cơ thể của từng nguyên thú lan ra khiến ai nấy cũng phải hoảng sợ.
Mà ngay lúc này.
Hai người Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đã hoàn toàn choáng váng.
"Nguyên Thú Huyết Vi Câu!"
"Cổ Thụ Cán Vi Bản!"
"Cửu Nguyên Đan Điển".
Duẫn Khả Vi trợn mắt há hốc mồm lẩm bẩm nói: "Là ba quyển Vấn Quyển, Cầu Quyển, Tác Quyển!"
Cơ Thi Dao lập tức nói: "Trong quyển dẫn có tinh huyết của nguyên thú, quyển phụ có linh hồn của cổ thụ".
Lúc này hai người đang ở trạng thái ngây ngốc.
Sư gia sáng tạo ra Cửu Nguyên Đan Điển, tổng cộng có chín quyển.
Ba quyển giữa ở chỗ đại sư huynh.
Ba quyển đầu có lẽ là nằm trong tay sư tôn.
Ba quyển cuối không biết tung tích...
Thế nhưng tại sao Cửu Nguyên Đan Điển lại xuất hiện trong tay Tần Ninh?
Hắn lấy được từ đâu!