Liễu Chung nghe vậy thì quát: "Nếu như ta đã đầu nhập vào nhà họ Linh, đương nhiên không có khả năng phản bội!"
Từ Hổ nghe vậy thì cười nhạo một tiếng.
Ngày xưa bên trong nhà họ Lăng có hơn mười vị Tiểu Đế Tôn, có người được yêu quý, đương nhiên cũng có người không được để ý.
Liễu Chung chính là một vị Tiểu Đế Tôn không được yêu quý.
Sau khi đầu hàng nhà họ Linh, mấy người Linh Thiên Thương đối xử với hắn ta không tệ.
"Biết rõ phải chết nhưng vẫn thẳng tiến không lùi, ngu xuẩn".
Từ Hổ cười nhạo một tiếng, lập tức nhìn về hướng Lăng Vân Nhiên, chắp tay nói: "Tam công tử, trong khoảng thời gian này thuộc hạ ở trong thành Thương Ngọc đã tìm hiểu rõ ràng".
"Hiện nay bên trong thành Thương Ngọc, chớ nói đến Tiểu Đế Tôn, cho dù là cảnh giới Đại Thần Tôn cũng chỉ có một hai người thôi".
"Làm tốt lắm, Từ Hổ".
Lăng Vân Nhiên nói: "Không ít người các ngươi đều là hộ vệ của nhà họ Lăng ta ngày xưa, bất đắc dĩ đầu hàng nhà họ Linh, bây giờ lại quy thuận Lăng Vân Nhiên ta lần nữa, ta sẽ không trách tội các ngươi".
Hắn ta vừa nói xong, mấy trăm vị hộ vệ thủ thành đều dao động.
Những hộ vệ này có một số người là nhà họ Linh, một số là nhà họ Lăng trộn lẫn vào nhau.
Lúc này, hiển nhiên nhìn thấy nhà họ Linh yếu thế nên đã có người dao động.
Tần Ninh thấy cảnh này liền mỉm cười.
"Muốn đi thì cứ đi, ta sẽ không ép ở lại!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Chỉ là ta muốn nói cho các ngươi biết, đứng ở bên kia thì chính là kẻ địch của nhà họ Linh, là kẻ địch của Tần Ninh ta, đối đãi với kẻ địch, ta sẽ không nương tay".
Lăng Vân Nhiên tới đây đúng là quá tốt rồi!
Tần Ninh không khỏi nghĩ như vậy.
Đây cũng là cơ hội để kiểm tra xem rốt cuộc trong đám hộ vệ nhà họ Lăng trước kia có ai thật sự muốn ở lại, ai chỉ là bất đắc dĩ.
Lúc này, từng bóng người bắt đầu đi ra.
Thấy cảnh này, Lăng Vân Nhiên cười lạnh trong lòng.
Không đến hai tháng.
Nhà họ Linh làm sao có thể thu phục được lòng người hoàn toàn chứ?
Thằng ngu đó.
Lúc này, tình hình đã có chút rõ ràng.
"Ngươi nghĩ gì thế?"
Lúc này Tần Ninh lại nở nụ cười.