Lúc này, Duẫn Khả Vi lại bày ra vẻ như đang xem kịch vui.
Cơ Thi Dao thì tức giận đến mức không ngừng ăn hết những món trên bàn.
Vừa rồi Tạ Trung và Tần Ninh đều không ăn một miếng nào cả.
Cơ Thi Dao vừa ăn, vừa oán trách nói: "Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng..."
Tần Ninh chỉ cầm chén trà lên nhấp mấy ngụm, mới nói: "Bây giờ pháp thân Vô Lan Tướng của ngươi mới ở giai đoạn khép kín, nếu muốn mở rộng ra thì cần có hai thứ".
"Cửu Diệp Hà Tử!"
"Tam Nhãn Huyết Chu!"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Cửu Diệp Hà Tử rất khó tìm, bình thường đều sinh sống trong vùng đầm lầy, nhưng rất dễ bị nguyên thú trong đầm lầy nuốt".
"Tam Nhãn Huyết Chu thì nằm trong núi lớn âm u ẩm ướt, cũng không dễ tìm".
"Nếu ngươi tìm ra hai loại dược liệu này, ta sẽ giúp ngươi mở pháp thân, đến lúc đó ngươi sẽ có thể tự do tự tại".
Nghe thấy lời này, ánh mắt Cơ Thi Dao sáng rực.
"Thật ư?"
"Lừa ngươi làm gì".
Cơ Thi Dao nhận được câu trả lời khẳng định, lập tức nhìn về phía Duẫn Khả Vi, cười hì hì nói: "Giao cho huynh đấy, sư huynh".
"Cút".
Duẫn Khả Vi lại mắng: "Cửu Diệp Hà Tử, Tam Nhãn Huyết Chu, ta đi đâu lấy cho muội bây giờ? Muội còn không bằng đến hỏi đại sư huynh!"
"Huynh giúp ta tìm đi mà!"
Cơ Thi Dao làm nũng nói: "Nếu không ta sẽ không có cách nào phát huy được thực lực, huynh còn phải bảo vệ ta suốt ngày, huynh không thấy ta phiền sao?"
Duẫn Khả Vi lắc đầu.
"Huynh không thấy ta phiền, nhưng ta thấy huynh phiền lắm!"
Cơ Thi Dao lại nói: "Vận dụng mạng lưới giao dịch Cửu Nguyên thương hội của huynh tìm giúp ta đi mà".
"Nếu thực sự không tìm thấy, ta sẽ đi hỏi đại sư huynh".
Duẫn Khả Vi cạn lời.
Lại không thể từ chối nữa.
Ai bảo mình là sư huynh chứ!
Lúc này, Cơ Thi Dao nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Nhà họ Linh chạy đến đại lục Cửu Nguyên nhanh như vậy, phát triển sẽ rất không ổn định, ngươi không sợ người ta nhòm ngó cục thịt mỡ này sao!"
Bây giờ nhìn nhà họ Linh có vẻ đã bắt đầu quản lý địa bàn vạn dặm và mấy trăm thành trì, nhưng trên thực tế ở trong mắt đám thế lực xung quanh chính là thịt mỡ.