"Tình báo của Thanh Sơn tông bọn ta cũng tạm ổn, nắm được đôi chút về thánh địa Thanh Dương ở Nam đại lục, nghe nói Liễu Văn Truyền vừa trở lại thánh địa Thanh Dương là bế quan ngay".
"Hơn nữa người này cũng không có mối quan hệ gì đặc biệt với nhà họ Linh".
"Nên ta mạnh dạn đoán rằng nhà họ Linh đã hứa hẹn sẽ cho Liễu Văn Truyền lợi ích gì đó để hắn giúp nhà họ Linh giết cao thủ nhà họ Lăng. Nếu như Liễu Văn Truyền thật sự gắn kết với nhà họ Linh thì làm sao có chuyện chỉ giết cao thủ nhà họ Lăng rồi đi ngay mà không nán lại lâu hơn được?"
"Phải biết là đây là thời điểm nhà họ Linh cần cường giả trấn thủ nhất đấy!"
"Hai chuyện này quá mâu thuẫn".
Trương Hủ Khánh nhoẻn môi: "Nhà họ Linh trỗi dậy với điểm xuất phát tại phía bắc Cửu Châu, nói không chừng đã dốc hết toàn lực rồi. Nếu nhà họ Linh dám vì sao chúng ta không dám?"
"Giả sử nhà họ Linh và Liễu Văn Truyền có quan hệ khăng khít thật đi, vậy chờ đến khi hắn xuất quan thì nhà họ Linh đã bị tiêu diệt từ đời nào rồi, gia tộc, tông môn chúng ta... cũng có vài tiểu bối ở thánh địa Thanh Dương, khi đó vận dụng quan hệ chưa chắc đã không thuyết phục được Liễu Văn Truyền".
"Thế giới của võ giả đặt lợi ích lên hàng đầu, nếu Liễu Văn Truyền là người thông minh thì sẽ không trở mặt với bốn phe chúng ta chỉ vì nhà họ Linh đã diệt vong!"
"Lúc ấy đặt giao kèo khác, nói không chừng chúng ta bám víu được cây đại thụ Liễu Văn Truyền này đấy!"
Trương Hủ Khánh nói một thôi một hồi, rõ ràng ông ta đã suy nghĩ cặn kẽ.
Ba người Tạ Trung, Dư Văn Hàng, Lý Khai Nguyên đều động lòng.
"Nhưng bốn phe chúng ta cứ ra tay như thế thì có vẻ tham vọng quá, phải tìm lý do đã chứ", Lý Khai Nguyên trưởng tộc cho ý kiến.
"Lý do?"
Trương Hủ Khánh bật cười.
Ông ta vung tay.
Lúc này, mấy bóng người cùng nhau đi vào sơn cốc.
Nhìn kỹ lại, người cầm đầu chính là Lăng Văn Nhiên, tam công tử của nhà họ Lăng.
Lăng Vân Nhiên nhìn mấy người, cúi đầu quỳ xuống rồi chắp tay chào: "Bốn vị trưởng bối tại thượng, xin nhận vãn bối một lạy".
Sau đó hắn ta nói ngay: "Nhà họ Lăng đột nhiên gặp đại nạn, cha anh đều bị giết, Vân Nhiên muốn báo thù nhưng sức yếu không làm được gì".
"Xin bốn vị tiền bối giúp nhà họ Lăng ta báo thù rửa hận!"
"Chỉ cần bốn vị tiền bối ra tay, Lăng Vân Nhiên này không cầu nhà họ Lăng sẽ lại được chiếm cứ thành Thương Ngọc, chỉ hy vọng kẻ thù chết không toàn thây".
Bốn người nhìn nhau.
Lý do ra tay.
Có rồi!
"Ý chư vị thế nào?"
Trương Hủ Khánh cười.