"Lăng Vân Nhạc!"
Lý Nhàn Ngư liếc mắt nhìn vào Lăng Vân Nhạc, bất chợt nghĩ đến cái gì đó, rồi bình thản nói: "Thì ra ngươi đến từ nhà họ Lăng!"
Vào giờ phút này, sắc mặt Lăng Vân Nhạc xanh mét.
"Sao thế? Đệ tử tinh anh gặp thánh tử thì phải kính chào, chút phép tắc ấy mà ngươi cũng không biết sao?"
Ngũ đại thánh tử là đệ tử có cấp bậc cao nhất trong thánh địa Thanh Dương, thậm chí một vài trưởng lão nội môn và ngoại môn khi gặp họ còn phải khiêm nhường lễ độ nữa là, càng đừng nhắc tới những đệ tử tinh anh, đệ tử nội môn.
Lăng Vân Nhạc lạnh mặt.
Hắn ta không nói gì cả.
"Ha ha, thánh tử đại nhân cao quý quá ta!"
Một tràng cười vang lên, chế nhạo nói: "Không biết mấy vị trưởng lão nghĩ gì khi biết thánh tử đại nhân phách lối ở bên ngoài như thế?"
Hứa Hạo Nhiên lên tiếng, hào hứng nói.
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía Lý Nhàn Ngư không có chút tôn kính nào.
Địa vị của thánh tử quả thật cao hơn đệ tử tinh anh rất nhiều.
Nhưng mà...
Hắn ta là đệ tử tinh anh đứng hàng đầu ở thánh địa Thanh Dương, sức ảnh hưởng của hắn ta cũng không thua thánh tử là bao.
"Hứa Hạo Nhiên".
Lý Nhàn Ngư nhìn về phía Hứa Hạo Nhiên, vẻ mặt không tốt lắm.
Ngay bây giờ, bất kỳ ai cũng cảm giác được hai bên đang đối đầu gay gắt với nhau.
Lúc này, trên lưng Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân có vài người bước xuống.
Tần Ninh đi đến bên cạnh Linh Thiên Thương, duỗi ngón tay ra.
Linh Thiên Thương cười nói: "Ta không sao, thương thế không nguy hiểm đến tính mạng!"
Tần Ninh kiểm tra cẩn thận xong mới buông ngón tay ra, rồi nhìn về phía trước.
Đệ tử của thánh địa Thanh Dương sao.
Điều này cũng đúng thôi.
Nhà họ Lăng tệ gì cũng là thế lực tại đại lục Cửu Nguyên, cũng không thể không có một chút mối quan hệ được.
"Vị này chính là Tần công tử Tần Ninh nhỉ?"
Hứa Hạo Nhiên nhìn về phía Tần Ninh, gấp quạt giấy lại, cười nói: "Chỉ với cảnh giới Đại Thiên Tôn trung kỳ mà lại có thể làm lên sóng to gió lớn ở Cửu Châu, quả thật rất hiếm thấy".
"Nhưng mà, người như ngươi... ở đại lục Cửu Nguyên, sợ rằng sống không quá một ngày".
Hứa Hạo Nhiên cười cợt: "Xem ra đây đúng là sư tôn của ngươi nhỉ?"
"Lý Nhàn Ngư, ngươi biết đấy, ở thánh địa chúng ta mà bái người ngoài làm thầy là lỗi gì?"