Phong Thần Châu

Chương 6257: "Cũng không ngu lắm".  




 Lúc này Hồng Đào bị áp giải quỳ ở nơi đó, mở miệng nói: "Hiện nay Thiên Hồng Bang lệ thuộc vào nhà họ Linh, các ngươi làm như thế, nhà họ Linh sẽ không bỏ qua đâu!"  

 

"Nhà họ Linh hả?"  

 

Người đàn ông trung niên bên trái lạnh lùng nói: "Chúng ta cũng là nhà họ Linh!"  

 

"Chỉ là Linh không giống nhau thôi!”  

 

Hồng Đào đã hiểu ra, liền nói: "Các ngươi là nhà họ Lăng ở đại lục Cửu Nguyên!"  

 

Nghe thấy thế, người đàn ông bên trái hừ một tiếng nói: "Cũng không ngu lắm".  

 

"Hồng Đào, dù sao ngươi cũng là chủ nhân của một châu, sao lại dễ dàng đầu hàng trước nhà họ Linh như mặt trời sắp lặn thế?"  

 

Nghe vậy, Hồng Đào liền nói: "Các ngươi không biết thực lực của Tần Ninh kia rất kinh khủng, chỉ là Đại Thiên Tôn lại có thể giết Tiểu Thần Tôn đỉnh phong, ta đâu phải đối thủ của hắn?"  

 

"Hơn nữa thánh tử Lý Nhàn Ngư của thánh địa Thanh Dương lại là đồ đệ của Tần Ninh, dẫn đầu hơn mười vị Tiểu Đế Tôn và trên trăm vị võ giả Đại Thần Tôn, Tiểu Thần Tôn, chỉ trong chớp mắt đã tiêu diệt hết đám cao thủ của nhà họ Tề, ai dám phản kháng?"  

 

"Ồ?"  

 

Lúc này, thanh niên trên ghế gập quạt xếp lại, khẽ mỉm cười nói: "Thú vị lắm...", "Đúng là Lý Nhàn Ngư ở chỗ này, chỉ là hắn có một vị sư tôn, sao ta lại không biết?"  

 

Hồng Đào nhìn thoáng qua thanh niên kia.  

 

Thanh niên này có thể kiêu ngạo trước mặt người nhà họ Lăng như vậy, thân phận địa vị tuyệt đối không tầm thường.  

 

"Đang hỏi ngươi đấy!"  

 

Người đàn ông trung niên bên trái nói: "Tần Ninh giết huynh đệ của ta, giết con trai Lăng Vân Phong của ta, sao Lăng Nghiêu ta có thể tha cho hắn được?"  

 

Lăng Nghiêu! Tộc trưởng nhà họ Lăng.  

 

Hồng Đào lập tức sững sờ.  

 

Tần Ninh còn đang định đến đại lục Cửu Nguyên diệt nhà họ Lăng kia.  

 

Chưa khởi hành mà nhà họ Lăng đã tự đến trước rồi.  

 

Dù nói thế nào thì nhà họ Lăng cũng là thế lực ở đại lục Cửu Nguyên, làm sao có thể không có chút bối cảnh nào, không có chút thực lực nào được?  

Lần này phiền phức lớn rồi! Hồng Đào liền nói ngay: "Chúng ta cũng không biết, Lý Nhàn Ngư kia đúng là vừa nhìn thấy Tần Ninh đã gọi sư tôn".  

 

Thanh niên kia liền mỉm cười.  

 

Phía bên phải, một thanh niên tầm hai mươi bảy hai mươi tám tuổi chắp tay nói: "Hạo Nhiên sư huynh, Lý Nhàn Ngư này quả nhiên kỳ quái, trong thời gian ngắn đã trở thành thánh tử của thánh địa Thanh Dương chúng ta, thế mà bây giờ lại bái người ngoài làm sư tôn, ta thấy thánh tử này có vấn đề rất lớn".  

chapter content