Phụt...
Máu tươi bắn ra.
Đầu của Cảnh Vân Hải lăn xuống đất.
Giờ phút này, đông đảo võ giả ở xung quanh đều vô cùng sợ hãi.
Tộc trưởng Tiểu Thần Tôn đỉnh phong đã chết rồi.
Vùng đất Cửu Châu bao gồm các thành trì lớn và từng quận thành, trong đó có hàng trăm vạn sinh linh.
Tiểu Chí Tôn.
Đại Chí Tôn.
Tiểu Thiên Tôn.
Đại Thiên Tôn.
Tiểu Thần Tôn.
Trong năm cảnh giới lớn này, võ giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn đối với các võ giả trong Cửu Châu mà nói, chính là cường giả tuyệt đỉnh.
Thế nhưng giờ phút này, một vị cường giả vô địch cảnh giới Tiểu Thần Tôn đỉnh phong lại bị một người Đại Thiên Tôn sơ kỳ giết chết trước mắt bao người như vậy.
Điều này khiến cho người ta không thể tin, nhưng lại là không thể không tin.
"Đáng chết, đáng chết".
Những tiếng quát khẽ không ngừng vang lên.
Hai mươi ba võ giả Tiểu Thần Tôn nòng cốt của nhà họ Cảnh nhìn về phía Tần Ninh, trong ánh mắt chứa đầy giận dữ.
"Muốn đến thì cứ đến".
Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững nói: "Thay vì giận dữ đứng ở nơi đó, không bằng trực tiếp tới giết ta".
"Giết hắn, báo thù cho tộc trưởng".
"Giết!"
Từng tiếng rống giận dữ vang lên.
Từng bóng người lần lượt lao thẳng về hướng Tần Ninh.
Thấy cảnh này, hắn cũng trực tiếp xông ra...
Trận chém giết vẫn còn tiếp tục.
Một người một thú.
Trắng trợn phá hoại trong Cảnh phủ.
Tộc trưởng nhà họ Cảnh đã chết, từng vị cường giả cấp bậc Tiểu Thần Tôn hậu kỳ, trung kỳ, sơ kỳ, cũng không ngừng bị thu gặt tính mệnh. .
Từ lúc giữa trưa đến khi màn đêm buông xuống.
Trong Cảnh phủ.
Hoàn toàn hỗn loạn.