Tần Ninh nhìn xung quanh.
“Tiếp tục xem xét kỹ rồi nói sau”.
Hai người rời khỏi nơi này.
Xuyên qua vùng trũng là một bình nguyên.
Trên mặt đất trồng rất nhiều linh thực.
Lão đạo sĩ tấm tắc khen ngợi: “Tần công tử, những linh thực này có giá trị xa xỉ lắm phải không?”
Tần Ninh nhìn thoáng qua rồi nói: “Cửu Diệp Huyết Hồng Liên hút huyết khí để sinh trưởng, nhưng nó có yêu cầu cực cao về huyết khí, phải là loại cực kỳ tinh khiết mới được”.
“Huyết khí còn thừa sẽ phân tán ra ngoài, ta đoán, chủ nhân của nơi này gieo trồng những linh tài này là để hút huyết khí pha tạp, thế nhưng, những thứ này quả thực rất hiếm gặp”.
Tần Ninh ngồi xổm xuống quan sát một cây dược liệu.
“Huyết Linh Hoa! Dùng để luyện chế đan dược ngũ phẩm”.
“Vạn Huyết Sát Quả, dùng để luyện chế đan dược lục phẩm, thất phẩm…”
“Nơi này còn có Ẩm Huyết Thảo, là thứ tốt dùng để luyện chế độc đan giết người…”
Tần Ninh nắm rõ như lòng bàn tay, nói ra một loạt.
“Chủ nhân của nơi này có chút hiểu biết về thuật luyện đan, đối với trận pháp còn vô cùng hiểu rõ, lợi hại”.
Võ giả tinh thông cả thuật luyện đan và trận pháp, chỉ có rất ít thiên chi kiêu tử có thể làm được.
Chủ nhân của nơi đây đối với thuật trận pháp và thuật luyện đan cũng không chỉ là có hiểu biết bình thường.
Cực kỳ khó có được.
“Tần công tử”.
Lão đạo sĩ tiếp tục nói: “Ngươi nhìn phía trước xem, có phòng ở”.
Mỗi một cây đều có giá trị xa xỉ, Tần Ninh không cần đến thì đưa cho nhà họ Linh.
Hiện tại, hắn phát hiện ra thứ tốt gì đều sẽ thu lại hết, để cho nhà họ Linh, phát triển nó.
Bận rộn xong Tần Ninh mới đứng dậy, cùng với lão đạo sĩ đi về phía căn nhà gỗ.