Từng người từng người tiến vào, mặt đất bắt đầu chuyển động, tiếng gió gào thét giận dữ trong rừng phong.
Phốc phốc phốc…Thế nhưng ngay sau đó, mười mấy người dũng mãnh tiến vào trong nháy mắt đã bị lưỡi dao gió trực tiếp cắt qua thân thể, hoá thành thịt vụn, chết oan chết uổng.
Thấy một màn như vậy, Cảnh Địch Phi thay đổi sắc mặt, vội vàng ra lệnh dừng lại.
“Sao có thể…”, Cảnh Địch Phi biến sắc.
Tần Ninh và lão đạo sĩ ở bên trong thì không hao tổn chút lông tóc nào, mà người của bọn họ tiến vào lại bị chém trong chớp mắt.
Điều này cũng quá quỷ dị rồi.
Lúc này Tần Ninh lại cười nói: "Đây là trận pháp, tên là Phong Nhận Địa Động Trận, chỉ là đại trận Chí Tôn cấp năm mà thôi, muốn tiến vào rất đơn giản, có thể chống đỡ được đòn tấn công của Phong Nhận và sức mạnh đại địa, vừa cần ổn định cơ thể, còn phải thích ứng với quy luật phong nhận, Tiểu Thiên Tôn cũng có thể làm được".
"Không tin thì ngươi để người của ngươi vào thử xem sao".
Cảnh Địch Phi lại đằng đằng sát khí nhìn về phía Tần Ninh.
Lại cho người vào thử lần nữa?
Tần Ninh cho rằng hắn ta ngốc thật sao! Sẽ còn mắc lừa lần thứ hai! "Không vào à?"
Tần Ninh cười nói: "Không vào thì ta vào vậy!"
Nói xong, Tần Ninh xoay người rời đi.
Lúc này Cảnh Địch Phi muốn ngăn cản, thế nhưng lại lo lắng trận pháp kỳ quái này sẽ xuất hiện vấn đề gì, chỉ đành sững sờ tại chỗ.
Mà không lâu sau, lại có hơn hai mươi người đến.
"Cảnh Địch Phi".
Nhìn thấy Cảnh Địch Phi, Cảnh Hạo Trung mở miệng nói: "Người đâu rồi?"
"Chạy rồi".
Cảnh Địch Phi trầm giọng nói: "Hai tên khốn kiếp này xâm nhập vào trong trận pháp phía trước, thế mà vẫn bình yên vô sự, nhưng người của chúng ta đi vào lại bị giết ngay lập tức".
Nghe thấy lời này, Cảnh Hạo Trung nhìn thoáng qua phía trước.
"Đi đường vòng đi!"
Cảnh Hạo Trung lập tức nói: "Tên nhóc này không chạy thoát đâu, bây giờ chỉ dựa vào một chút thông minh mà thôi, không tính là gì".
"Chỉ có thể như thế".
Cảnh Địch Phi oán hận nói: "Nhất định ta phải nghiền xương hắn thành tro".