Duẫn Kha Vi nhìn về phía sư muội mình, cười ha ha ha nói: “Đồ ngốc…”
“Huynh câm miệng”.
Cơ Thi Dao hừ một tiếng rồi nhìn về phía Độc Vạn Lý, nói: “Nếu như ngươi đã nói không giữ lời thì đừng trách ta”.
“Lãng Thư Thành, diệt Vạn Độc tông cho ta!”
Độc Vạn Lý nghe được những lời này thì lập tức cười lạnh nói: “Đan Đỉnh môn diệt Vạn Độc tông?
Có chắc là diệt được không?”
Độc Thiên Tầm ngóc cái đầu heo dậy, hung tợn nói: “Cha, để người phụ nữ kia lại, không được giết chết, con muốn cho cô ta cảm nhận được sự tra tấn lớn nhất cuộc đời này”.
Độc Vạn Lý từng bước bước ra.
“Lãng Thư Thành, đây là ngươi đến tận cửa tìm chết”.
Vút…Một lời vừa dứt, Độc Vạn Lý lập tức giết đến.
Lãng Thư Thành đã không còn lời nào để nói, trực tiếp đón nhận công kích của Độc vạn Lý.
Trong chớp mắt, hai vị cường giả Tiểu Thần Tôn đã toàn lực giao chiến với nhau.
Cảnh giới Tiểu Chí Tôn, pháp thân Tụ Hình.
Cảnh giới Đại Chí Tôn, pháp thân Ngưng Thể.
Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh.
Cảnh giới Đại Thiên Tôn, pháp thân Ngoại Hiện.
Mà cảnh giới Tiểu Thần Tôn là pháp thân Thoát Thể.
Một khi pháp thân có thể thoát ra khỏi cơ thể để chiến đấu thì sức chiến đấu bộc phát ra mạnh mẽ không khác gì phân thân thứ hai của võ giả.
Mà đến cảnh giới Đại Thần Tôn, pháp thân thậm chí còn có thể ngưng tụ linh hồn.
Ở cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh là pháp thân được võ giả trao cho linh trí, sức chiến đấu của pháp thân được tăng lên mạnh mẽ.
Mà đến cảnh giới Đại Thần Tôn, pháp thân Ngưng Hồn, là pháp thân hoàn toàn có được linh trí, bộc pháp ra sức chiến đấu khủng bố.
Lúc này, hai người kia đánh ngang tay không phân thắng bại.
“Đồ vô liêm sỉ!”
Cơ Thi Dao nhìn về phía Độc Vạn Lý, tức giận không thể át được.
Ở phía sau, Nguyên Sơ Liễu thấy một màn như vậy chỉ cảm thấy khó có thể tin được.
Cơ Thi Dao này đã không thể nói là đơn thuần nữa, mà là ngu ngốc.