Cơ Thi Dao thấy vậy thì cười nói: “Thật đúng lúc, đỡ cho lão nương phải đi tìm, dẫn ta đến chỗ ở của Vạn Độc tông các ngươi đi!”
Thanh niên mặc đồ đen kia sửng sốt nhìn Cơ Thi Dao.
“Muốn chết!”
Hừ một tiếng, gã thanh niên áo đen kia nhìn về phía mấy người bọn họ, cười nhạo nói: “Vạn Độc tông là nơi các ngươi muốn đến thì đến sao?”
Cơ Thi Dao nói tiếp: “Bảo ngươi dẫn đường thì dẫn đường đi, đệ tử ta bị thiếu tông chủ Độc Thiên Tầm của các ngươi gây thương tích, thiếu chút nữa đã mất mạng, hôm nay đến đây là để Độc Vạn Lý cho ta một lời giải thích”.
“Cho ngươi một lời giải thích, ngươi là cái thá gì?”
Thanh niên mặc đồ đen hừ một tiếng rồi nói: “Trong địa bàn của Vạn Độc tông, há lại để cho mấy người các ngươi giở thói ngang ngược?
Vừa lúc bắt ngươi lại để cho thiếu tông chủ chúng ta hưởng thụ!”
Cơ Thi Dao nghe được những lời này thì cả người bừng bừng lửa giận.
Đã từng gặp vài người muốn chết rồi, nhưng chưa thấy ai muốn chết đến như vậy! Duẫn Khả Vi âm thầm líu lưỡi, trong lòng không khỏi cầu nguyện cho gã thanh niên đồ đen trước mắt.
Ngươi xong đời rồi ngươi có biết không?
Tiểu sư muội, không phải ai cũng dám trêu chọc!
“Nếu như không muốn, vậy thì hết cách rồi”.
Cơ Thi Dao vừa dứt lời đã nắm chặt bàn tay.
Ầm…Trong khoảnh khắc, khí thế trong cơ thể cuồn cuộn không dứt, bộc phát ra bên ngoài.
Âm thanh ầm ầm lúc này vang lên.
Chỉ là ngay sau đó, từ phía sau Cơ Thi Dao, Tần Ninh đột nhiên đi ra, vỗ vỗ bả vai Cơ Thi Dao.
“Làm vậy để làm gì?”
“Cho cô nghỉ ngơi!”
Tần Ninh cười nói: “Để ta đến đối phó với mấy món đồ chơi này”.
“Ngươi?”
“Ta!”
Tần Ninh nhìn về phía Duẫn Khả Vi và Hác Kỉ Suất, cười nói: “Cũng để cho các ngươi nhìn xem, Tiểu Linh Cổ trong lời nói của ta, rốt cuộc là có cái gì kỳ diệu!”
Lời này vừa nói ra, Cơ Thi Dao lui về sau.
Tần Ninh muốn nổi bật, vậy thì cứ để cho hắn khoe mẽ đi.
Mấy con độc thú này, mỗi một con đều có thực lực cấp bậc Tiểu Thiên Tôn, tuy rằng bây giờ Tần Ninh có cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng một, nhưng bất cẩn chút thôi là có thể mất mạng! Cô ta mừng rỡ nhìn một màn này.