Một người ra vẻ bí hiểm: "Nghe nói lần này nhà họ Linh và nhà họ Hứa đã sẵn sàng xuất phát đến quận Côn Dương rồi đấy".
"Chuyện này có gì lạ đâu?"
Một người khác cười nói: "Ta còn biết Linh Ngự môn cũng phái người đi nữa cơ".
Tin tức này làm Hác Kỉ Suất ngẩn người.
Hắn ta ở quận Linh Tiên một thời gian rất lâu, biết trong quận Linh Tiên có ba thế lực lớn là nhà họ Linh, nhà họ Hứa và Nguyên Võ bang, từ khi nào có thêm Linh Ngự môn thế?
Một người sợ đến nỗi than thở: "Ba bang chủ họ Nguyên đều đã chết, Nguyên Võ bang bị đổi tên thành Linh Ngự môn, thủ đoạn của môn chủ Linh Ngự môn hiện nay ghê gớm lắm, dọa được đám võ giả giết người không gớm tay đó luôn mà, nghe nói người này mới đến cảnh giới Tiểu Chí Tôn trung kỳ thôi đấy".
"Ôi trời, ngươi không biết sao?"
Có người bật cười: "Liễu môn chủ này chỉ là thủ lĩnh trên danh nghĩa thôi, người cầm trịch chân chính là Tần Ninh kia, ta nghe người ta nói..."
Tần Ninh?
Nghe thấy cái tên này, Hác Kỉ Suất sững ra, lóe lên rồi xuất hiện trước mặt người đang nói chuyện, vừa nắm cổ áo người nọ vừa sốt sắng hỏi: "Người ngươi vừa nói là ai thế?'
Người nọ bị sự xuất hiện đột ngột của Hác Kỉ Suất làm cho giật mình, run rẩy đáp: "Tên... tên là Tần Ninh ạ..."
Hắn ta vội vàng hỏi: "Có phải bên cạnh hắn còn có một thiếu nữ đẹp tuyệt trần, đẹp xuất thần luôn không? Còn có hai tên đồ đệ tên là Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nữa?"
"Hình như... là thế...", người bị hỏi đã hồn vía lên mây từ bao giờ.
Thế là Hác Kỉ Suất hấp ta hấp tấp chạy tới chỗ sư tôn của mình, mừng rỡ reo lên: "Sư tôn ơi, tìm được rồi!"
"Ồ? Là hắn đấy à?"
"Chắc chắn rồi ạ!"
Nghe vậy, nữ tử nhoẻn môi cười, sửa sang tóc mai rồi cười hỏi đồ đệ mình: "Tiểu Hác, con thấy sư tôn có đẹp không?"
Dự cảm không lành bỗng dâng lên trong lòng, Hác Kỉ Suất ngoan ngoãn gật đầu ngay: "Đẹp lắm ạ!"
Nữ tử tức thì kéo tai hắn ta, lạnh lùng nói: "Tiểu tử thối, ở với nhau bao nhiêu năm rồi mà chưa nghe con khen sư tôn này đẹp xuất thần bao giờ, thế mà con dám dùng từ này với những nữ tử khác ư?"