Trong chớp mắt, bên trong hư không truyền ra tiếng gầm của rồng và tiếng hót của phượng.
Ba hồn phách của Tần Ninh bỗng nhiên xuất hiện.
Một hồn người ở chính giữa.
Hai bên trái phải là hồn rồng và hồn phượng.
Mà giờ phút này, hồn rồng và hồn phượng kia chậm rãi ngưng tụ từ hư ảo thành thực chất.
Trong khoảnh khắc, Kim Long lấp lóe ánh sáng, Băng Hoàng tràn ngập ánh sáng xanh.
Ánh sáng vàng chói mắt.
Ánh sáng xanh trong suốt.
Một long ảnh dài chừng ngàn trượng.
Một phượng ảnh cao chừng mấy trăm trượng.
Khí thế kinh khủng khiến người ta cảm thấy như có sóng to gió lớn trong lòng.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyệt Văn Phong đang đánh thẳng tới, thản nhiên nói: "Còn muốn cảm ơn Ma tộc các ngươi đã giúp hai hồn rồng phượng của ta được tiến hóa".
Tần Ninh vừa nói xong, Nguyệt Văn Phong vẫn chưa hiểu lắm.
Thế nhưng một giây sau, trong vết cào của long ảnh kia chậm rãi ngưng tụ ra một thanh kiếm hồn phách.
Mà ở phía trên Băng Hoàng cũng ngưng tụ ra một hồn phách thương.
Kiếm và thương tỏa ra khí tức kinh khủng, cùng xé rách không gian bốn phía.
Trong lòng Nguyệt Văn Phong dâng lên bất an.
Sắc mặt của tứ đại Ma Đế cũng trắng bệch.
Đó là Thánh Hồn Kiếm và Thánh Phách Thương mà bọn họ đã từng tốn rất nhiều công sức mới ngưng tụ ra được.