Cho nên, hắn lịch kiếp theo ý trời, bỏ ra chín kiếp, chín vạn năm để tu bổ những chỗ thiếu hụt trên con đường phía trước của mình.
Nếu như không vì như thế, hắn sẽ không dành ra một vạn năm mỗi kiếp…Giờ phút này, ba con rối hạ xuống, nhập cuộc cùng với bốn người Lý Huyền Đạo, đánh về phía bốn vị Ma Đế.
Bảy đối bốn! Bốn vị Ma Đế vừa mới được tăng thêm sức mạnh, bày ra dáng vẻ kiêu ngạo, bệ vệ đã nhanh chóng bị áp chế.
Nhóm người Lý Huyền Đạo lập tức vui vẻ.
Sắc mặt Nguyệt Văn Phong trở nên âm trầm.
Tần Ninh là cảnh giới Thiên Thánh Đế.
Lại còn cất giữ ba con rối Thiên Thánh Đế.
Tên khốn kiếp này! Nguyệt Văn Phong nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: “Nếu là như vậy, khi đối mặt với Tinh Húc Huy, còn chịu sự giày vò như thế…”
“Diễn trò cho các ngươi xem thôi!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ngoại trừ lần đó ra, còn có…Tốt xấu gì thì ta cũng phải lần nữa tạo ra chút uy nghiêm tại Hạ Tam Thiên, chắc chắn ngày sau, nếu như ta trở về, khi đề cập đến người đứng đầu Hạ Tam Thiên, mọi người sẽ nghĩ đến Tần Ninh ta đây, mà không phải là Thanh Tiêu Đại Đế hay Tinh Húc Huy gì đó…”, nghe được những lời này, Nguyệt Văn Phong hừ một tiếng, hai tay nắm chặt.
Ngay sau đó.
Nguyệt Văn Phong đánh ra một quyền.
Trong Tam Thiên Giới Bích, không gian ẩn ẩn xuất hiện những vết nứt.
Một quyền đánh ra, xuất hiện quyền phong nghìn mét, lao thẳng về phía Tần Ninh.
Lúc này, hắn nắm chặt Thanh Long Trảm Nguyệt Đao và Vô Khuyết Kiếm trong tay.
Đao và kiếm đồng thời chém xuống.
Ầm…Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.
Thân hình Tần Ninh lập tức lùi lại.
Nguyệt Văn Phong đứng yên tại chỗ nhìn một màn này.
“Đã cảm nhận được”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Ngươi có thực lực Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đỉnh phong”.
“Giết ngươi, như vậy là đủ rồi!”
Cảnh giới Chí Tôn và cảnh giới Thánh Nhân là hai cấp bậc hoàn toàn khác nhau.
Trong lòng Nguyệt Văn Phong hiểu rõ.
Tần Ninh cũng hiểu được.
Giờ phút này, đao kiếm trong tay hắn phát ra âm thanh vút vút.