Mị Đế nhìn về phía Tinh Húc Huy, đôi mắt trong suốt, không mang bất kỳ tình cảm gì, chậm rãi nói: "Lúc đầu cũng không định để ngươi giết Tần Ninh".
"Nếu ngươi đã vô dụng, vậy yên tâm lên đường đi!"
Dứt lời, bàn tay Mị Đế nắm lại.
Tiếng vỡ vụn tạch tạch tạch vang lên, Tinh Húc Huy vốn đang đi về phía con đường tử vong đột nhiên run rẩy thân thể, ánh mắt ngạc nhiên nhìn người phụ nữ mình yêu sâu đậm trước mắt.
"Uổng phí tâm cơ của ta!"
Giờ phút này, vẻ mặt Mị Đế lạnh lùng nói.
Trong mắt Tinh Húc Huy cuối cùng xuất hiện tử khí.
Tử khí đau thương đến mức tận cùng.
"Mị Đế!"
Tinh Nhiễm Thiên rít lên một tiếng, quát: "Ngươi..." "Ta sao hả?"
Mị Đế lạnh lùng đáp: "Người sắp chết đã vô ích với tộc của ta, ta chỉ tiễn ông ta đi một cách vui sướng hơn thôi".
"Tinh Nhiễm Thiên, tương lai nếu ngươi thành kẻ vô dụng, ngươi hẳn cũng phải chết không thể nghi ngờ".
Vẻ mặt Tinh Nhiễm Thiên hoảng sợ.
Lúc này, Tần Ninh khẽ cười nói: "Thật đáng thương... Đường đường một vị Thiên Thánh Đế lại bị lợi dụng như vậy, ta còn tưởng rằng thật sự là tình yêu đích thực..."
Sắc mặt Tinh Nhiễm Thiên trở nên khó coi, không nhịn được liếc nhìn Mị Thanh bên người mình.
Lúc này, ánh mắt tứ đại Ma Đế nhìn Tần Ninh mang mấy phần lạnh lùng.
Tần Ninh không thèm để ý đến cái chết của Tinh Húc Huy.
Dù Tinh Húc Huy bị Mị Đế lừa gạt, ông ta cũng không đáng nhận chút đồng tình nào từ Tần Ninh.
Tần Ninh nhìn bốn người, chậm rãi nói: "Được rồi, Tinh Húc Huy không còn nữa, tiếp theo là Diệp Chi Vấn ra sân đúng không?"
"Nếu như y không xuất hiện, năm đánh với bốn, ta nghĩ các ngươi rất khó sống sót..."
Giờ phút này, đối với cái chết của Tinh Húc Huy, tứ đại Ma Đế chẳng qua cảm thấy người này vô dụng, lại không hề lo lắng.
Lần này Ma tộc đã dám xuất hiện, có lẽ những năm gần đây chuẩn bị gì đó, đã có thể bắt đầu hành động.
Đã như vậy, Tinh Húc Huy chết rồi, thứ kia cũng nên xuất hiện.