Mà trên đỉnh đầu hắn là Thanh Diễm Nguyên Đỉnh đang chầm chậm xoay tròn, dường như là đã hoàn toàn đỡ lấy một đòn tấn công vừa rồi của Tinh Húc Huy.
Tần Ninh đứng dậy, vỗ vỗ quần áo trên người mình.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía Mị Thanh đang đứng cạnh Tinh Nhiễm Thiên, cẩn thận đánh giá một lượt rồi cười nói: “Mị Thanh…Là muội muội của Mị Đế phải không?”
Tinh Nhiễm Thiên nắm chặt Cửu Tinh Khổn Thiên Tác trong tay, thận trọng nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Nói như vậy, Tinh Húc Huy…có phải là…cũng có tư tình với Mị Đế?”
Lúc này, Tần Ninh đảo mắt nhìn về phía Tinh Húc Huy, dáng vẻ tươi cười nhưng lại ẩn chứa một tia lạnh lùng.
Tinh Húc Huy cầm Tinh Vân Bàn trong tay, đứng vững giữa không trung, hơi ngẩng đầu nhìn bầu trời.
“Vốn dĩ ta còn nghĩ rằng, ngươi đã đạt được đến trình độ này rồi sẽ không có khả năng bị Mị Ma hấp dẫn, thế nhưng nghĩ lại mới thấy, Thiên Hàn Lỗi cũng là người đứng đầu một tông môn, là cường giả hàng đầu Hạ Tam Thiên, nhưng kết quả vẫn bị Xảo Vân Đoá mê hoặc, còn sinh ra một đứa con, khăng khăng một mực làm việc cho Mị Ma”.
“Suy nghĩ theo hướng đó, Tinh Húc Huy, ta đoán, sợ rằng chỉ có Mị Đế tự mình ra tay, mới có thể nắm giữ được trái tim của ngươi”.
Từ bài học lần trước, sao Tần Ninh có thể không có chuẩn bị gì?
Ngay cả Dịch Đại Sơn cũng có thể bị người khác thay thế, hơn nữa người kia còn biết rõ những chuyện đã xảy ra giữa hắn và Dịch Đại Sơn năm đó.
Lần này, chắc chắn không chỉ có Tu La điện và Thiên Diễn tông có vấn đề.
Thế nhưng, Tần Ninh thực sự không ngờ tới, vấn đề ở đây lại chính là Cửu Tinh các.
Càng không nghĩ tới, lại là hai người Tinh Húc Huy và Tinh Nhiễm Thiên.
Chỉ có thể nói hai người này che giấu quá tốt.
Ngay cả mấy các chủ khác và nhóm Thánh Đế trong Cửu Tinh các đều gần như là không biết! Thủ đoạn che giấu như vậy, ai có thể phát hiện ra chứ?
Giờ phút này, trên mặt Tinh Húc Huy mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Ông ta nhìn chúng đệ tử của Cửu Tinh các bốn phía, cũng không còn lời nào để nói.
Ông ta…Quả thật là đã nảy sinh tình cảm với Mị Đế.
Ông ta biết rõ là sai, là không thể làm như vậy, nhưng mà…Ông ta lại không khống chế được trái tim của mình.