Nhìn kỹ lại thì ba thân hình kia chính là Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế, Thanh Trác Thiên Thánh Đế và Hà Ngạo Thiên Thánh Đế.
Ba vị Thiên Thánh Đế mạnh mẽ năm đó bị Tô Tỉ khống chế.
Tô Tỉ chết, thân thể của ba con rối Thiên Thánh Đế này cũng bị Tần Ninh nhặt về.
Thân thể của ba Thiên Thánh Đế bị luyện chế thành con rối, Tần Ninh không hề vứt bỏ.
Tuy Tô Tỉ đã chết, nhưng hắn có thể thử khống chế ba con rối này.
Khi còn là Cửu U Đại Đế, Tần Ninh chủ yếu tu thuật con rối.
Chẳng qua Dương Thanh Vân là võ giả tinh mệnh nên lúc ấy Tần Ninh mới không dạy cho Dương Thanh Vân thuật con rối mà thôi.
Tần Ninh bắt đầu bận rộn trong sơn cốc...
Thời Thanh Trúc thì vẫn thích chơi đùa giữa các tán cây, hoa cỏ, rất tiêu dao tự tại.
Lý Huyền Đạo đã truyền lệnh xuống.
Toàn bộ Nhất Kiếm Các không được phép làm khó dễ Thời Thanh Trúc, ai làm trái sẽ chém chết.
Lần trước là áp dụng mệnh lệnh này cho Tần Ninh.
Lần này là cho Thời Thanh Trúc.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Ngày nào Tần Ninh cũng đi đi về về giữa sơn cốc.
Tu hành.
Tái tạo con rối.
Ma luyện nhóm Thạch Cảm Đương, Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên...
Mà Hạ Tam Thiên lớn như vậy tự nhiên lại bình yên đi thật nhiều.
Một chớp mắt, sáu mươi năm đã trôi qua.
Đối với Thánh giả thì sáu mươi năm chỉ giống như bốn tháng của người thường thôi.
Nhất Kiếm Các, thánh vực Thiên Kiếm.
“Nhanh lên, nhanh lên... Phệ Uyên, nhanh lên chút được không...”
Lúc này, ở trong các dãy núi của Nhất Kiếm Các lấp ló một bóng người hưng phấn la hét.
Một con chó màu xanh lông nâu có sừng trên đầu cõng một bóng người xinh xắn.
Cô gái kia mặc váy màu tím nhạt, tóc dài bay theo gió, khuôn mặt tinh xảo, dáng người ưu nhã, dây lưng màu tím buộc bên hông trông vô cùng linh động.