Mà bây giờ, đối mặt với một kiếm của Tần Ninh, nếu không toàn lực đối phó thì y sẽ mất mạng tại đây mất.
Thánh lực mãnh liệt hóa thành một ngọn núi, xuất hiện trước mặt Liễu Thông Nguyên.
Mà đồng thời, Liễu Thông Nguyên hất tay lên, ba món thánh khí xuất hiện.
Một thanh đao, một tấm khiên và một thanh kiếm.
Đao kiếm giao nhau, trực tiếp giết ra.
Tấm khiên đón gió gào thét, chặn trước người y.
Làm xong mọi thứ, Liễu Thông Nguyên mới thở phào một hơi.
Ba món đế khí.
Cộng thêm chiêu công kích mạnh nhất của Tán Hồn Thánh Quyết, cũng là phòng ngự mạnh nhất.
Một kiếm này của Tần Ninh tuyệt đối không giết nổi y.
Cho dù là Thiên Thánh Đế thì cũng không thể lấy mạng y chỉ trong một kiếm.
Mà khi Liễu Thông Nguyên mỹ mãn suy nghĩ như vậy, kiếm của Tần Ninh đã lao tới trước mặt y.
Kiếm kia bình thường vô cùng, dài ba thước, màu xanh, như nước chảy, như mây trôi, như núi, như tuyết, như tồn tại dưới bất kỳ hình dạng nào.
Nhưng khi kiếm bay tới trước mặt y.
Dị biến kinh khủng bỗng nhiên xuất hiện...
Ngọn núi ngưng tụ trước người Liễu Thông Nguyên đã bị kiếm khí trực tiếp chia cắt thành hai nửa, vỡ tan tành.
Ở trong trời đất vô cùng yên tĩnh, ngọn núi bị Phong Nhận chém tan ra như cắt đậu hũ, sau đó biến mất.
Mà đao kiếm giao nhau, vắt ngang trước người.
Kiếm khí lại đến lần nữa.
Điểm đao kiếm giao nhau có thể gọi là nơi có phòng ngự mạnh nhất, nhưng lúc này lại vỡ tan.
Đế khí! Thánh khí cấp bậc Đế cửu phẩm, giờ phút này đã hóa thành sắt vụn.
Kiếm khí lại tiến lên lần nữa, đi đến trước tấm chắn, tấm chắn liền vỡ ra.
Mà cuối cùng, kiếm khí đi đến trước mặt Liễu Thông Nguyên.