Tần Ninh lại không nói hai lời, chỉ đưa tay sờ gáy hắn ta.
Diệp Nam Hiên lập tức ngậm miệng.
Đám người lần lượt tiến vào trong cung điện.
Cả cung điện được xây theo hình tròn, bên trong tường là một quảng trường hình khuyên, diện tích khá lớn.
Mà ở vị trí trung tâm lại có một tòa lầu ba tầng, cao chừng trăm trượng.
Lầu cao ba tầng được chế tạo bằng vật liệu gì đó nhìn có vẻ không đơn giản.
Ngoài mái hiên ở mỗi một tầng đều treo chín viên ngọc thạch, điêu khắc ra dáng vẻ của từng thánh thú.
Lúc này, Tần Ninh đi đến trước điện, mở cửa lớn ra tiến vào bên trong.
Đập vào mắt là một khu vực vô cùng trống trải.
Thế nhưng ở chính giữa tầng thứ nhất này lại có một bộ áo giáp trống không ngạo nghễ đứng vững.
"Đây là...", Dịch Đại Sơn đưa mắt nhìn, nói: "Tần lão đệ, bộ giáp này... là thánh khí cấp Đế...", Tần Ninh cũng nhìn về phía bộ giáp.
Cả bộ áo giáp đều có màu đỏ như máu, mũ giáp, giày liền thành một khối từ trên xuống dưới.
Mà bộ giáp lại có ánh sáng như ẩn như hiện, càng có vẻ vô cùng mạnh mẽ.
Thời Thanh Trúc mở miệng nói: "Lúc trước ta nhận được tin tức, trong đó bốn vị Thiên Thánh Đế có Thanh Nghệ là một vị luyện khí sư rất mạnh, mà tác phẩm hài lòng nhất cả đời chính là... giáp Huyết Long!"
"Từ miêu tả trong ghi chép, nó có chút tương tự với bộ giáp này...", đám người Tần Ninh lần lượt tới gần bộ áo giáp.
Không có bất kỳ nguy hiểm gì, không có bất kỳ cấm chế nào.
Giờ phút này, Tần Ninh khẽ đưa tay vuốt ve bộ giáp, một cảm giác rung động từ từ dâng lên trong lòng.
"Không tầm thường...", Tần Ninh mở miệng nói.
Diệp Nam Hiên nhìn về phía bộ giáp, cười ha ha nói: "Nó được một vị thánh khí sư đỉnh cao rèn đúc, chắc chắn là không tầm thường, sư tôn, con cảm giác con mặc vào chắc hẳn sẽ rất đẹp trai...", ngay lập tức, mấy người ở đây đều liếc nhìn hắn ta.
Ngươi lấy đâu ra tự tin thế?
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Sư tôn có thương tích trong người, mặc bộ giáp Huyết Long này có thể bảo vệ được mạng sống".
Diệp Nam Hiên nghiêm nghị nói: "Sư tôn, vậy nó là dành cho người".