Hai người lúc này không ngừng giao đấu, khí tức cường đại làm lòng người sợ hãi.
Dao động khủng bố giống như muốn phá nổ tất cả mọi thứ.
Sức mạnh kinh khủng giao nhau làm cho tất cả phải kiêng dè.
Keng...
Mà lúc này, hư không run rẩy, một thanh đao xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Chính là Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.
Cuồng Quyết phân làm ba thức cuồng chưởng, ba thức cuồng quyền, chín thức cuồng đao, đều là trọng tâm.
Lúc này, Tần Ninh dùng đao xuất thủ.
“Cuồng Vũ Trảm Tam Thiên!"
Một đao hoành không mà ra.
Trong chớp mắt, đao phong hóa thành trăm trượng, nghiền ép đi ra, chém về phía Huyết Hồng.
Một đao phá ra, Huyết Hồng biến sắc, lập tức lui lại.
"Huyết Linh Thuẫn Quyết!”
Chỉ thấy Huyết Hồng nắm chặt tay, huyết khí hóa thành tấm khiên vắt ngang trước thân.
Đao phong xông tới, khiên máu xung kích.
Huyết Hồng cầm khiên máu, khí thế mười phần.
Keng...
Đao chém khiên.
Tiếng ma sát vang lên.
Một khắc sau, Huyết Hồng lùi lại, thần sắc trắng bệch.
“Chưa xong đâu!”
Tần Ninh lúc này lại nghiêm túc mà nói.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy một đao vốn đang chém ở khiên của Huyết Hồng đột nhiên bắn ra một đao thứ hai trong lúc đao phong tán loạn.
Khi đao thứ hai phóng ra, đột nhiên lại xuất hiện đao thứ ba.
Cứ liên tục như vậy, đao sau mạnh hơn đao trước.
Huyết Hồng cắn răng, tấm khiên của ông ta vỡ tan từ đao thứ hai, khi đao thứ ba rơi đến thì Huyết Hồng kinh hãi nắm chặt tay đấm ra.
Oanh...
Tiếng nổ kịch liệt lại vang lên lần nữa.
Thân thể Huyết Hồng bắn ngược lại, ầm ầm va vào chân núi của một ngọn núi cao, đánh nát cả ngọn núi đó.
Tần Ninh cũng bay ngược mà về.
“Tay của ta...”