"Tinh các chủ, chư vị, không phải bọn ta không cố gắng hết sức mà là... nơi này quá kì lạ, Thanh Tiêu Đại Đế... không hổ là cường giả từng đứng đầu một thời đại".
Bùi Văn Giác thở dài: "Lẽ nào không còn cách khác sao chư vị?"
Đúng lúc này, Hiên Viên Vịnh thuộc Hiên Viên thế tộc mở lời: "Có lẽ có một người mở được đấy, chỉ là... hắn không muốn làm".
"Ồ?"
Chúc Hải Hiên ngạc nhiên hỏi: "Người này bản lĩnh thế sao không muốn làm? Ba người bọn ta muốn gặp vị này".
"Tần Ninh ạ!"
Nghe vậy, ông ta gật gù khen ngợi: "Lão phu có nghe qua tiếng tăm công tử Tần Ninh rồi, hình như là chuyển kiếp của ba vị Đại Đế Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế năm xưa nhỉ, hắn có cách giải quyết cũng có lý..."
Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt ai nấy cũng trở nên kì lạ
Chỗ này được tìm thấy bởi Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, họ hay tin nên chạy tới đây.
Tám mươi phần trăm là Tần Ninh biết cách phá giải trận pháp khó nhằn này.
Nhưng Tần Ninh đứng ở thế đối lập với họ.
Ai mà chịu cúi đầu xin xỏ hắn chứ?
"Vậy sao không mời công tử Tần Ninh tới đây phá giải? Có lẽ mọi người sẽ cần cảm ơn hắn đấy".
Chúc Hải Hiên cười hỏi.
"Cái này...", nhất thời mọi người vô cùng lúng túng.
Mặt Tinh Nhiễm Thiên sáng lên, ông ta cười tươi: "Ba vị đại sư người người biết đến, không biết ba vị đại sư có thể mời công tử Tần Ninh giúp đỡ không?"
"Được thôi!"
Chúc Hải Hiên cười sảng khoái: "Lão hủ đành nhờ cái mặt già này mời Tần công tử giúp thôi".
"Hắn đang ở đâu?"
"Ngay ở đây!"
Giờ phút này, một đám người nườm nượp đi tới cung điện của Tần Ninh.
Tần Ninh, Thời Thanh Trúc và những người khác cùng nhau đi ra.
"Gì đây? Mở được di tích cổ rồi còn mời sư tôn ta vào chung à? Các ngươi tốt bụng thế ư?"
Ôn Hiến Chi nói với giọng quái gở.