Phong Thần Châu

Chương 5392: "Đúng đấy, đợi mãi sốt ruột quá".  




 Trong quá khứ Chúc Hải Hiên một lòng một dạ với võ đạo nhưng tiến bộ vô cùng chậm chạp, mãi đến năm gần hết tuổi thọ mới bắt đầu học trận pháp, ngờ đâu phát hiện ông ta có thiên phú xuất chúng trong trận đạo.  

 

Chúc Hải Hiên trở thành thánh trận sư cấp tám trong vòng nghìn năm ngắn ngủi nên được các thế lực lớn tôn sùng, thường xuyên được mời đến thế lực các đại thánh vực làm thượng khách.  

 

Tuổi già nhưng chí xa nghìn dặm, câu này rất thích hợp để miêu tả Chúc Hải Hiên đại sư.  

 

Người thứ hai là Mạc Khai Nguyên đại sư.  

 

Mạc Khai Nguyên đại sư được xem như thiên tài xuất sắc của Mạc gia, con đường tu luyện hết sức suôn sẻ. Tuy Mạc gia không được nhiều người biết đến nhưng có thể nói là thế gia bao đời tu luyện trận pháp ở Hạ Tam Thiên, không ham tranh đấu với đời mà chỉ tập trung nghiên cứu trận pháp.  

 

Mạc Khai Nguyên đại sư được xem là người nắm quyền Mạc gia hiện nay, nắm giữ toàn bộ trận pháp được sưu tầm trong Mạc gia biết bao năm qua.  

 

Đây là một nhân vật có máu mặt, tiếng tăm không thua kém Chúc Hải Hiên chút nào.  

 

Người thứ ba là Bùi Văn Giác.  

 

Khác với hai người đầu tiên, Bùi Văn Giác đại sư nổi tiếng từ thời niên thiếu, ngay từ khi còn trẻ ông ta đã cho thấy thiên phú trận đạo vượt trội của mình.  

 

Nhưng đang trên đà phát triển, ông ta bỗng gặp bình cảnh, dừng chân mãi tại một cảnh giới.  

 

Bình cảnh này kéo dài một vạn năm.  

 

Và điều vị thiên kiêu này nhận lại là trải qua mặt đen tối nhất của con người, những kẻ từng tâng bốc đều quay sang giẫm đạp ông ta.  

 

Để rồi khi đột phá bình cảnh, Bùi Văn Giáp đại sư nhảy một bước tiến dài, trở thành một trong những thánh trận sư đứng đầu Hạ Tam Thiên.  

 

Và chuyện đầu tiên Bùi Văn Giáp làm sau khi trở lại chính là giết chết toàn bộ những kẻ hai mặt nịnh nọt rồi quay sang giẫm đạp mình, không chừa một mống.  

 

Chuyện này làm dấy lên tranh cãi khắp Hạ Tam Thiên.  

 

Ba vị thánh trận sư nổi như cồn đến, Thánh Đế các đại thánh vực đồng loạt ra đón.  

 

Bầu không khí tại dãy núi lại trở nên náo nhiệt.  

 

"Thế thì tốt quá rồi, ba vị đại sư kết hợp với nhau thì nhất dịnh có thể mở cổ mộ, dẫn chúng ta vào".  

 

"Đúng đấy, đợi mãi sốt ruột quá".  

"Tên Tần Ninh đó khốn nạn thật, tự nhiên xem chúng ta như trò cười..."  

 


Lúc này, cầm đầu là ba phe Cửu Tinh Các, U Minh cốc và Thiên Diễn tông, còn Huyết tông, Tu La điện, thế gia Hiên Viên và Thông Thiên tông cũng tụ hội về đây.  

 

Trong khi nhóm Tần Ninh và người của Thanh Tiêu Thiên thì vẫn án binh bất động, dường như họ chẳng mảy may quan tâm.  

Giờ phút này, nơi bằng phẳng dài trăm dặm kia vẫn được bao trùm bởi một chiếc lò luyện, một cái chày vàng tỏa sáng nhàn nhạt.