"Sau khi vào di tích và lấy được chí bảo thì rồi họ cũng phải chia cho chúng ta thôi".
Tần Ninh không có hứng thú với những thứ chí bảo kia nhưng bên cạnh hắn có rất nhiều người.
Thanh Minh này, Võ Môn này, Nhất Kiếm các nữa này, người của các thế lực này đều có cảnh giới Thánh Vương, Thánh Hoàng hoặc Thánh Tôn, nếu nhận được cơ duyên nào đó từ một vị Đại Đế thì bước tiến trong tu luyện sẽ không còn gói gọn trong từ lớn nữa.
"Ý chàng là..."
"Cứ mặc họ làm gì thì làm thôi, ta không giành sự chú ý về mình đâu, khỏi mất công mấy người kia tưởng Tam Đế chuyển thế ta đây ngạo mạn, ngông cuồng, thích lòe thiên hạ".
Thời Thanh Trúc nghe vậy bật cười: "Ta biết rồi, chàng... vẫn gian xảo như thế".
"Chú ý nghỉ ngơi vào, được chừng nào hay chừng đó, di tích Thanh Tiêu Đại Đế lần này không đơn giản đâu, cẩn thận là trên hết".
"Vâng!"
Hai người trò chuyện đôi câu rồi Thời Thanh Trúc rời đi.
Tiếp tục đợi thêm mười ngày nữa.
Người của các thế lực lớn không chờ nổi nữa, đến nhóm tán tu cũng bắt đầu sốt ruột.
Cuối cùng, có người mất kiên nhẫn, bắt đầu viếng thăm Thời Thanh Trúc thám thính xem khi nào sẽ mở di tích cổ.
Ai hỏi nàng cũng trả lời không biết, cũng đang chờ Tần Ninh mở di tích ra.
Võ giả thế lực lớn nào chịu xuống nước mời Tần Ninh ra tay chứ?
Thế là tiếp tục giằng co.
Nhưng sau nửa tháng, thế lực các nơi không chờ được nữa.
Bảy thế lực hàng đầu đến từ sáu thánh vực là Huyết tông, Tu La điện, Thiên Diễn tông, U Minh cốc, Hiên Viên thế gia, Cửu Tinh Các, Thông Thiên tông đồng loạt phái thánh trận sư đi mở di tích cổ.
Trước sự việc này, Tần Ninh chỉ tỏ ra bình chân như vại, chẳng sốt ruột tí nào.
Mấy ngày nay luôn nghe thấy tiếng nổ vọng lại từ Thanh Vân Hào Sơn, các thánh trận sư đã bắt đầu trổ tài phá trận.
Là thế lực đỉnh cấp, hiển nhiên các phe có thánh trận sư cấp chín.
Tuy nhiên, các thánh trận sư này bàn bạc, lên kế hoạch và tiến hành phá trận suốt mấy ngày mà cuối cùng... vẫn không mở được.
Phải làm thế nào bây giờ?
Thánh trận sư đã vào cuộc mà không phá giải nổi nơi này thì biết vào kiểu gì?