Tần Ninh chậm rãi nói: "Đại lục Vạn Thiên, Vương giả đứng đầu, tiến vào Hạ Tam Thiên sẽ là thế giới của Thánh Nhân".
"Từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên là phi thăng, trời cũng sẽ không giống nhau nữa, mà cao hơn cả một thời không trời đất".
"Nhưng từ Hạ Tam Thiên đến Trung Tam Thiên lại là một loại biến hóa khác".
Một loại biến hóa khác.
Giờ phút này, mấy người đều chăm chú lắng nghe.
"Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên, Thượng Tam Thiên, hợp lại được gọi là thế giới Cửu Thiên, mà trên thực tế, thế giới Cửu Thiên có cùng một thời không trời đất".
Cùng một cái?
Làm sao có thể?
Tần Ninh tiếp tục: "Đương nhiên cũng không phải là thời không trùng điệp, mà là mặc dù chúng ta ở cùng một thời không, nhưng lại ở vị trí khác nhau, giống như cầu thang vậy, Hạ Tam Thiên là bậc thang thứ nhất, Trung Tam Thiên là bậc thang thứ hai, Thượng Tam Thiên là là bậc thang thứ ba".
"Mà ở giữa mỗi một bậc thang thời không đều tồn tại bức tường thời không, cũng được gọi là Tam Thiên Giới Bích".
"Bức tường này là năm đó phụ thân ta tự tay chế tạo vì ổn định chư thiên vạn giới, muốn từ Hạ Tam Thiên tiến vào Trung Tam Thiên phải cần thực lực mạnh hơn Thánh Đế".
"Thế nhưng nếu muốn đi từ Trung Tam Thiên vào Hạ Tam Thiên, gần như là không có khả năng".
"Đây là quy tắc của trời đất, cũng như chúng ta đã tiến vào Hạ Tam Thiên, nếu muốn trở lại đại lục Vạn Thiên sẽ khó như lên trời".
Mấy người đều thi nhau gật đầu.
Sợ rằng chỉ có Tần Ninh mới có thể thật sự nói ra được sự của tươi đẹp phồn hoa thế giới này.
Thứ mà bọn họ nhìn thấy chỉ là một vùng trời đất mà thôi.
"Cảnh giới Thánh Tôn chia làm bảy chuyển, thánh thể và hồn phách của Thánh giả kết hợp làm một, bảy lần chuyển biến, vô cùng hoàn mỹ".
"Mà sau khi một bước này đã hoàn mỹ rồi sẽ chính là cảnh giới Thánh Đế".
"Cái gọi là Thánh Đế là sau khi võ giả dung hợp thánh hồn, thánh phách và thánh thể sẽ phù hợp với thánh lực".
"Phải biết, trước Thánh Đế đều dựa vào thánh lực để bản thân sử dụng, thế nhưng khi đến cảnh giới Thánh Đế lại là khống chế Thánh Đế để bản thân sử dụng".