Phong Thần Châu

Chương 5122: “Hoài niệm quá, Đại Võ Tài lần thứ nhất”.




 

 Con trai của đường chủ Liễu Vạn Quân – Liễu Nguyên Hằng.  

 

Thiên kiêu Võ gia – Võ Bình Tiêu.  

 

Phụng Nham của Phụng gia.  

 

Khúc Thi Thi, Khúc Thư Kỳ của Khúc gia.  

 

Và Giang Ngạo Tuyết của Giang gia.  

 

Những thiên kiêu này sẽ có một người đạt quán quân, trở thành đệ tử thiên kiêu được người đời bàn tán say sưa.  

 

Giang Hoành Nhạc lúc này nhìn con gái của mình, vui vẻ nói: “Tỉ thí cẩn thận, con phát triển đến bước này đã là vượt qua dự liệu của cha rồi”.  

 

Giang Ngạo Tuyết nói: “Cha, con sẽ đạt hạng nhất”.  

 

Giang Hoành Nhạc hơi sững sờ.  

 

“Tốt, tốt lắm”.  

 

Cùng lúc đó, bên phía Võ gia, Võ Côn nhìn con trai mình, cười nói: “Bình Tiêu, được chứ?”  

 

“Cha yên tâm ạ”.  

 

Võ Bình Tiêu oai hùng cười nói: “Chỉ có Liễu Nguyên Hằng là uy hiếp được con thôi, con còn cho Võ Thần làm đối thủ, nhưng tiếc là đã chết...”  

 

“Dù sao thiếu đi một đối thủ thì lúc đạt hạng một sẽ bớt đi một chút công nhận, không khiến người ta chờ mong nữa”.  

 

Võ Côn cười ha ha nói: “Nhóc con giỏi lắm, cha tin con, sau hôm nay, con sẽ trở thành thiên kiêu đứng đầu, sau này trách nhiệm của con sẽ càng lớn”.  

 

“Vâng!”  

 

Võ giả các bên đều nóng lòng mong mỏi.  

 

...  

 

Ở phía Bắc là các đại thế lực của thánh vực Đại Võ.  

 

Tông chủ Tà Nguyệt lão nhân của Tà Nguyệt tông có mái tóc dài hơi lộn xộn, nơi mi tâm in một ấn ký mặt trăng, cười tà ma nói: “Đại Võ Tài đúng là thịnh thế, chỉ không biết có thể kéo dài được bao lâu”.  

 

Tà Nguyệt lão nhân vừa dứt lời, tông chủ Huyền Băng Thánh Nữ của Huyền Băng tông lại nói: “Tà Nguyệt, ba vị kia vẫn còn ở đây đấy”.  

 

Tà Nguyệt lão nhân chỉ cười ha ha đáp lại: “Ta có nói sai đâu!”  

 

Tông chủ Cự Linh Tông là Hầu Xuân Thu cũng cười nói: “Chúng ta có nói hay làm gì dâu, ba vị đường chủ nghe được thì sao chứ? Mà kể cũng lạ, Thần Vũ với Đường Dục chết, sáu vị đường chủ cũng không hiện thân, đúng là kỳ quái...”   

 

Ba người lúc này cũng không hiểu rõ.  

 

Cùng lúc, nhóm tông chủ, môn chủ của Thiên Chiếu kiếm phái, Thương Vân lâu, Sơn Hải hiên, Cực Quang các cùng đảo Xích Dương cũng cười cười nói nói.  

 

Thịnh thế phồn hoa cũng chỉ đến thế mà thôi.  

 

Có thể thấy sự hưng thịnh của Võ Môn.  

 

Nhưng trừ bọn họ ra, chỉ có một số ít người biết rằng, sự phồn hoa này giống như một tòa cao ốc, hôm nay có khả năng sẽ phải sụp đổ nền móng.  

 

Mọi thứ có thể sẽ tan như mây khói.  

 

...  

 

Dưới sườn núi Thần Võ.  

 

Nghe thấy tiếng trống bên ngoài truyền tới như có như không, Tần Ninh dựa vào ghế, lẩm bẩm: “Đại Võ Tài đã bắt đầu rồi nhỉ...”  

 

“Hoài niệm quá, Đại Võ Tài lần thứ nhất”.