Mà lúc này, bên ngoài đình viện vang lên những tiếng chào hỏi.
Tiên Hàm dẫn Giang Ngạo Tuyết vào trong biệt việt.
“Ca!”
Thấy Tần Ninh xuất quan, Tiên Hàm cười haha: “Ta biết ngay là huynh xuất quan mà, hì hì...”
“Tần công tử!”
Giang Ngạo Tuyết nhìn Tần Ninh, hơi khom người.
“Gọi Tần công tử gì chứ, xa lạ qua, sau này gọi là ca giống ta đi!”
Tiên Hàm nhìn Tần Ninh, nịnh nọt cười nói: “Ca, đây là em dâu tương lai của huynh đó, huynh không tặng chút quà gặp mặt gì sao?”
Tần Ninh lườm Tiên Hàm, không khỏi nói: “Biết ngay ngươi đến vì cái này mà”.
“Ta đã chuẩn bị xong rồi!”
Nói xong, Tần Ninh lại nói tiếp: “Lần này ta đều luyện chế những đan dược đại bổ với kinh mạch hồn phách, có rất nhiều dược liệu không dùng hết, bởi vậy ta liền luyện chế ra mấy loại”.
Nói xong, Tần Ninh vung tay lên, mấy bình ngọc xuất hiện.
“Trong hai bình ngọc này có thánh đan lục phẩm Thiên Thần Tụ Hồn Đan, có thần hiệu ngưng tụ tam hồn thất phách với cảnh giới Thánh Vương”.
“Màu đậm hơn hợp với Thánh Vương tam hiền, lục hiền và cửu hiền”.
“Màu nhạt hơn là cho cảnh giới Tiểu Thánh Vương và Đại Thánh Vương”.
“Một bình cho Giang Ngạo Tuyết, một cho Giang Y Y, nếu không dùng hết thì cho đệ tử Giang gia dùng cùng”.
Tiên Hàm nhận lấy hai bình, kích động không thôi.
Đây chính là đồ tốt.
“Cảm ơn đại ca!”
Tiên Hàm cười ha ha nói.
“Ngươi cũng có”.
Tần Ninh nói tiếp: “Ngày đó ta nói cho ngươi cách vận chuyển chiến khí trong cơ thể, nhưng đó chỉ là hành động khẩn cấp, để ngươi thể hiện bản thân trước mặt đám Giang Hòe kia mà thôi”.
“Chiến khí trong cơ thể ngươi vẫn cần ngưng tụ thành hình và hoàn toàn hợp làm một với thánh lực, hình thành một mạch chiến khí chạy khắp cơ thể, nhất niệm phát huy!”
“Đây là Huyết Liên Đan, Bạo Khí Đan, Nguyên Không Đan!"