Giang Y Y kéo Giang Tiểu Tiểu rời đi.
Một hàng mười mấy người cũng nhanh chóng đi theo hai người, vội vàng rời khỏi, để lại hơn hai mươi người cản phía sau.
Vút vút vút…
Từng tiếng xé gió vang lên.
Đám người Giang Nhạc không nói lời nào, trực tiếp lao đến.
Những người này hiển nhiên là tới đây vì bọn họ, không cần phải nhiều lời.
Ầm…
Nhất thời, sâu trong rừng đào, tiếng gầm rú nứt vỡ vang lên.
Đám người Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu thấy một màn như vậy đều thay đổi sắc mặt.
Nhóm hộ vệ này sớm chiều ở chung cùng với các cô, đồng thời cũng là người Giang gia.
“Đi!”
Giang Y Y nhanh chóng quyết định nói.
Bây giờ không phải là thời điểm để do dự.
Hơn mười đệ tử trẻ tuổi của Giang gia đều chạy thẳng về phía ngoài rừng đào.
Lúc này, Giang Tiểu Tiểu đột nhiên nhìn thấy vài bóng người thoáng qua.
“Là nhóm người Tần Ninh!”
Giang Tiểu Tiểu kích động nói: “Nếu như bọn họ ở đây, chắc chắn là sẽ phải chết không thể nghi ngờ, tỷ tỷ, dẫn theo bọn họ rời đi đi!”
Giang Y Y lập tức nói: “Không được”.
“Ba người bọn họ hoàn toàn không có tu vi, tốc độ của chúng ra vốn dĩ đã chậm, nếu như mang theo bọn họ sẽ lại càng chậm hơn”.
Lời này vừa nói ra, trên mặt Giang Y Y mang theo sự lo lắng.
“Tiểu Tiểu, bản thân chúng ta đã khó bảo toàn tính mạng, nếu như mang theo bọn họ, nói không chừng sẽ làm hại bọn họ, những người kia tới đây vì chúng ta, không nhất định là sẽ đối phó với bọn họ”, Giang Y Y phân tích nói.
Giang Tiểu Tiểu cũng lo lắng nói: “Tỷ tỷ, tỷ tin vào điều này sao?”
“Lúc trước, muội đã nói nói rằng phụ thân cho muội thánh đan, nhưng trên thực tế, đan dược đó là Tần Ninh cho muội, thời gian này, ba người bọn họ tự mình khôi phục, cũng không gây phiền phức cho chúng ta, bây giờ, chúng ta lại gây phiền phức cho bọn họ!”
Lời này vừa dứt, sắc mặt Giang Y Y khẽ thay đổi.
“Đan dược kia…là Tần Ninh đưa cho muội”.