“Chẳng lẽ năm người các vị lại có thể khoanh tay đứng nhìn Tần Ninh không coi ai ra gì như vậy sao?”, Dạ Túy Mộng quát lớn: “Đây chính là kẻ đã giết sạch con cháu của các vị đó”.
Năm vị lão tổ Linh Vũ Vân Tiêu đều im lặng không nói gì.
Tần Ninh cũng cười nói: “Đừng uổng phí sức lực nữa”.
“Năm xưa, ai có thể địch lại thuật ngự thú của ta được chứ?”
“Nếu ta đã có thể ngự thú thì cũng có thể ngự nhân được”.
“Năm đó, năm người này bị ta giết chết, bọn họ không phục, ta bèn giữ lại thánh hồn thánh phách của bọn họ làm gốc, lấy khí thánh hồn của thiên địa để nuôi dưỡng”.
“Mà nay, ta lấy Thiên Vẫn Huyền Thiết làm thân thể, lấy hồn phách của bọn họ làm gốc rễ, khiến cho năm người bọn họ được tái sinh”.
“Đầu tiên, ta muốn nói cho bọn họ biết rằng Tần Ninh ta không phải là hạng ỷ thế hiếp người, ngang ngược không nói đạo lý”.
“Sau đó là muốn cho các ngươi biết rằng trong cái thánh vực Thiên Hồng này, con người chính là kẻ thống trị, cho dù đến một ngày kia, tộc thú thống nhất mười đại thánh vực thì cũng không tới phiên lũ Ma tộc vô liêm sỉ các người đâu”.
Sắc mặt của bốn vị Thánh Đế đầy lạnh lẽo.
“Nếu đã như vậy thì hãy cho bọn ta xem thử, đám Thánh Đế được ngươi hồi sinh rốt cuộc có uy lực đến đâu”.
Chuyện đã đến bước đường này rồi, không đánh nhau là chuyện không thể.
Sự căm hận của Tần Ninh đối với Ma tộc đã đạt tới đỉnh điểm.
Tần Ninh nhìn về phía năm người, nói một cách từ tốn: “Các ngươi là những người lãnh đạo năm đại thánh cảnh, quyết định của các ngươi đã dẫn năm gia tộc đi lầm đường lạc lối, hôm nay, nếu như các ngươi bằng lòng làm theo ý của ta, ta cam đoan với các ngươi rằng, sau khi rời khỏi đây, ta sẽ không giết những người có cảnh giới dưới Thánh Vương trong năm đại thánh cảnh”.
Năm người bọn họ nghe được lời này liền thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
“Tần Ninh tôn giả cần gì phải làm như vậy? Ngươi dọa cho năm người bọn ta phải kinh sợ, bây giờ lại triệu hồi bọn ta tới, ngươi vốn có thể điều khiển năm người bọn ta, cho dù bọn ta có bằng lòng hay không bằng lòng với ngươi thì bọn ta cũng đều phải chiến đấu vì ngươi mà thôi!”
Linh Vũ Vân Tiêu cười khổ.
“Tùy các ngươi thôi”, Tần Ninh không muốn nói nhiều.
Giờ phút này, năm người Linh Vũ Vân Tiêu, Đoạn Thiên Khôn, Nguyệt Tinh Tẫn, Mặc Vân Nhất Ngôn và Thiên Võ Hồng nhìn nhau.
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ.
Mà nay, Tần Ninh lại khống chế năm người bọn họ.
Lần này, hắn cũng bảo bọn họ rằng bọn họ phải đối phó với Ma tộc.
Hơi thở quanh thân năm người bốc lên cuồn cuộn.