Tần Ninh lúc này đã có chút hiểu biết về Ma tộc ở Hạ Tam Thiên.
Tứ đại Ma tộc.
Huyết Ma, Viêm Ma, Dạ Ma, Mị Ma.
Lúc trước, Viêm Ma với Huyết Ma đã tiếp xúc với hắn, nhưng Dạ Ma thì là lần đầu, còn Mị Ma... hắn không rõ cho lắm.
Nhưng cả tứ đại Ma tộc đều có thể hòa nhập vào loài người, sinh sống như con người, mà nghe nói Mị Ma cò có cả thuật ngụy trang.
Lần này có hai kẻ đến, dẫn theo hơn trăm tên Thánh Vương, ngàn tên Thiên Thánh, bao vây khắp bốn phương tám hướng.
Thấy cảnh này, sắc mặt Tần Ninh không đổi, vẫn đứng trước năm cột đá.
“Huyết Vãng Sinh...”
“Dạ Vô Sinh...”
Tần Ninh thì thầm: “Đám ngoại lai các ngươi cũng biết nhập gia tùy tục mà đặt tên cơ đấy”.
Huyết Vãng Sinh kia nhìn Tần Ninh, khẽ cười: “Con đường truyền thừa của loài người tuy rằng ngắn ngủi nhưng cũng khiến chúng ta khá là tán thưởng đấy!”
Ngắn ngủi?
Tần Ninh lạnh lùng nghĩ.
Thương Mang Vân Giới đã được con người phát triển hàng triệu năm, ngắn ngủi là thế nào?
Dĩ nhiên đám chủng tộc đến từ bên ngoài kia có nền tảng mạnh mẽ, Tần Ninh không biết rõ, có thể đúng là ngắn ngủi hơn nếu so với bọn chúng.
“Hồi ở đại lục Vạn Thiên ta đã được thấy sự bất phàm của đám Ma tộc các ngươi rồi, nhưng tiếc là ta đã tiêu diệt toàn bộ bọn chúng...”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Trên con đường ta đi, nếu gặp phải Ma tộc, Tần Ninh ta tuyệt không bỏ qua một ai”.
Dạ Vô Sinh lúc này trầm giọng nói: “Ngươi diệt được hết chăng? Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên biến mất thì sẽ còn Ma tộc mới xuất hiện, thay vào đó, ngươi cũng chẳng hiểu được lòng quyết tâm của chúng ta!”
Nghe vậy, Tần Ninh cũng cười lớn: “Ngươi cũng không hiểu lòng quyết tâm của chúng ta đâu”.
“Một Thánh Vương nho nhỏ mà lại có thể nghiêng trời lệch đất, chúng ta đã coi trọng ngươi lắm rồi mà ngươi lại vẫn vượt qua sự kỳ vọng của ta”.
“Đây đều là những thứ do Ngự Thiên Thánh Tôn để lại, Ôn Hiến Chi đi vào đây còn không dám tùy tiện động vào bất cứ trận pháp hay thủ đoạn mà Ngự Thiên Thánh Tôn để lại, một Tiểu Thánh Vương như ngươi lại có thể dễ dàng thao tác, xem ra ngươi có quan hệ không cạn với Ngự Thiên Thánh Tôn”.
“Nhưng đến mức này mà Ngự Thiên Thánh Tôn cũng không giao lột xác cho ngươi, lại giao cho Ôn Hiến Chi, thật là khó thể tưởng tượng”.