Phong Thần Châu

Chương 4238: Chậm rồi!”  




 

 

Thiên Hạc lão nhân nhất thời cảm thấy mông lung.  

 

“Cẩn thận!”  

 

Vừa dứt lời, khí thế trong cơ thể Thiên Hạc lão nhân lại cường thịnh thêm vài phần.  

 

Hiên Viên Phong Tồn chính là chết dưới chiêu thức này của Tần Ninh.  

 

Ông ta căn bản là không nghĩ tới, tên khốn Tần Ninh này, vừa mới bắt đầu đã sử dụng chiêu thức này rồi.  

 

Hắn không lo lắng thánh lực trong cơ thể bị tiêu hao quá độ, rồi bị bọn họ giết sao?  

 

Mà giờ phút này, hai người Thương Khôn và Thiên Dương Tử cũng không ngốc.  

 

Nhìn thấy Tần Ninh bùng nổ, hai thân thể lập tức rút lui, khí thế trong cơ thể dần dần che lấp.  

 

“Tương Sinh Vạn Tượng!”  

 

Một lời vừa dứt, xung quanh thân thể Tần Ninh, từng hư ảnh con voi dần dần xuất hiện.  

 

Rất nhanh, đã có hàng trăm hư ảnh con voi!  

 

Lúc này, Thiên Hạc lão nhân nhẹ nhàng thở ra.  

 

Trăm voi!  

 

Vẫn tốt! Cũng không tính đặc biệt dọa người.  

 

Vừa rồi, một mình Hiên Viên Phong Tồn không ngăn cản được, nhưng ba người bọn họ hẳn là có thể.  

 

Ba người trực tiếp đánh đến, một tiếng ầm nện xuống.  

 

Nhưng mà ngay sau đó, khoé miệng Tần Ninh khẽ nhếch lên.  

 

“Lại thêm một trăm!”  

 

Một lời vừa dứt.  

 

Một tiếng ầm đột nhiên vang lên.  

 

Một trăm hư ảnh con voi chồng lên một trăm hư cảnh con voi trước đó.  

 

Ngay sau đó, sắc mặt ba vị Thiên Thánh trở nên trắng bệch.  

 

Một trăm con có thể giết chết được Hiên Viên Phong Tồn, hai trăm con dư sức giết chết ba người bọn họ.  

 

Vút vút vút…  

 

Ba bóng người vốn đằng đằng sát khí lao đến, lúc này lại rút lui trong nháy mắt.  

 

“Lui? Chậm rồi!”  

 

Giờ phút này, thánh lực trong cơ thể Tần Ninh ầm ầm bùng nổ.  

 

Hai trăm con voi lớn hóa thành một luồng sáng, vọt thẳng ra ngoài.  

 

Ba bóng người rút lui rất nhanh, nhưng tốc độ của voi lớn lại càng nhanh hơn.  

 

Ầm…  

 

Âm thanh bùng nổ kịch liệt không ngừng vang lên.  

 

Trên mặt đất, âm thanh nổ vỡ liên tục truyền đến.  

 

Cả bầu trời trở nên u ám không có ánh sáng.  

 

Mà ba bóng người kia đã hoàn toàn bị che lấp.  

 

Giờ phút này, đám người Nhan Như Hoạ đều đứng im tại chỗ.  

 

Bọn họ còn chưa bắt đầu…nhưng mà hình như Tần Ninh…sắp kết thúc rồi?  

 

Dần dần, tiếng gầm rú cũng dần trở nên yếu ớt.  

 

Thân hình của Tần Ninh dần dần hiện ra từ trong mây mù.  

 

Lúc này, mọi người đều nhìn thấy, trên hai tay Tần Ninh xách theo hai người nữa.  

 


Càng đáng sợ hơn chính là…  

 

Dường như trong cơ thể hai người này, không còn sự sống!  

Đã chết!