“Di thể Thánh Vương kia không ngừng phát ra khí thế Thánh Vương, trong khí tràng đó, dựa vào sức mạnh của di thể Thánh Vương để tu hành thì sẽ là làm ít công to, dòng tộc chịu khổ không nỡ để lại đồ tốt như vậy”.
“Vốn dĩ cứ tiếp tục như thế cũng rất tốt”.
“Thế nhưng giống như ta nói, Thánh Vương sao có thể bị sỉ nhục dễ dàng như vậy chứ?
Cho dù là một vị Thánh Vương Bất Tử sắp chết cũng không dễ bị sỉ nhục như vậy”.
“Qua mấy vạn năm, dòng dòng tộc chịu khổ đã xuất hiện không ít Địa Thánh, thậm chí là Thiên Thánh, thế nhưng tai họa cũng tới”.
“Có người bắt đầu nổi điên!”
Nổi điên?
Mấy người Dương Thanh Vân vô cùng ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói về một chuyện thần kỳ thế này.
“Di thể Thánh Vương, người ta còn chưa chết, ngươi dựa vào khí thế của người ta để tu luyện, đương nhiên người ta sẽ không vui, sử dụng vài biện pháp không phải vô cùng đơn giản ư?”
“Trong dòng tộc chịu khổ bắt đầu có người nổi điên, giết hại đồng môn, cuối cùng biến thành một cuộc giết chóc trong toàn bộ Thanh Châu”.
“Bởi vậy, dòng tộc chịu khổ đã trở thành người mà ai nấy đều muốn đánh, mãi đến cuối cùng mai danh ẩn tích”.
“Về phần qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã giải quyết thế nào thì ta không được rõ lắm...”, Ô Ngạn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng.
Giờ phút này Ô Long Phong lại khổ sở nói: “Trong mấy vạn năm này, dòng tộc chịu khổ phát hiện chỉ cần không đột phá cảnh giới Địa Thánh thì sẽ không bị khí thế của Thánh Vương ảnh hưởng mà nổi điên!”
Tần Ninh nhíu mày.
“Nhưng sư huynh của ngươi lại là cảnh giới Địa Thánh nhị phách!”
Ô Long Phong tiếp tục nói: “Người trưởng thành đến cảnh giới Địa Thánh cũng có thể áp chế, nhưng tiến thêm một bước thì sẽ bị mê hoặc tâm trí!”
“Sư huynh ta cũng không chịu nổi”.
“Cho nên, ta đã khuyên bảo ông ta không thể dựa vào khí thế Thánh Vương để tu hành nữa...”, Tần Ninh cười nói: “Nhưng sư huynh của ngươi không chịu được thực lực mạnh mẽ hấp dẫn, vẫn lựa chọn tiếp tục, bởi vì ngươi ngăn cản ông ta cho nên ông ta muốn giết ngươi?”
Giờ phút này Ô Long Phong đắng chát gật đầu.
Ông ta và Ô Ngạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, bây giờ lại là trở mặt thành thù.
Cảm giác trong đó chỉ có hai người Ô Ngạn, Ô Long Phong có thể hiểu được.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Sư huynh của ngươi bắt đầu giết ngươi thì đã chứng minh ông ta đã chịu ảnh hưởng...”, “Ta hiểu”.
Ô Long Phong nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Cho nên, ta bắt đầu đi du lịch khắp Thanh Châu, hy vọng sẽ tìm được biện pháp có thể ngăn chặn sư huynh!”
“Ngươi?”
Tần Ninh cười nói: “Một vị Thánh Vương, cho dù là Thánh Vương rơi vào niết bàn, ngươi chỉ là một Thánh Nhân thì có thể làm gì?”
Sắc mặt Ô Long Phong ảm đạm.
“Nhưng cũng may, những năm gần đây di thể Thánh Vương kia đã bắt đầu xảy ra thay đổi!”
Ô Long Phong thở ra một hơi nói: “Có lẽ đã xuất hiện xoay chuyển!”
Xoay chuyển! Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong: “Có ý gì?”
“Khí thế Thánh Vương đang dần yếu đi!”
Ô Long Phong tràn đầy hy vọng nói: “Một khi khí thế Thánh Vương yếu đi, dòng tộc chịu khổ sẽ không thể dựa vào khí thế để tu hành, vấn đề này cũng sẽ được giải quyết!”
“Ít nhất là Ô Ngạn không có khả năng dựa vào khí thế Thánh Nhân để tiếp tục, trầm luân tới tình trạng mất hết tâm trí nữa...”, Tần Ninh nghe vậy thì nhíu mày lại.
“Dòng tộc chịu khổ sắp xong đời rồi!”
Đột nhiên, giọng nói của Tần Ninh vang lên.
Sắc mặt Ô Long Phong biến đổi.
“Có ý gì?”
Thánh Vương... sống lại?
Tuy nói vị Thánh Vương này cũng không phải đã chết thật, thế nhưng ngủ say mười mấy vạn năm còn có thể khôi phục sao?
“Một vị Thánh Vương không thể chết dễ dàng như vậy, hồn phách bất diệt, thân xác không tổn hao gì, cho dù có một chút hy vọng sống thì trải qua mười mấy vạn năm, ai biết sẽ xảy ra biến cố gì?”