Lăng Loạn đạo nhân cười khổ một tiếng.
Sáu người một đường tiếp tục đi về phía núi lửa hoạt động.
Cùng lúc đó.
Khu vực núi lửa.
Đã có võ giả tụ tập ở đây.
Nhìn kỹ lại, mấy trăm người đứng đó, vị trí hoặc xa hoặc gần.
Còn chưa phải là tất cả đều đến.
Thanh gia ở Thanh Uyên! Vũ gia ở Vũ Uyên! Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên.
Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh.
Còn có một chút võ giả ở những phe phái khác.
Phần lớn đều có Thánh Nhân dẫn đầu.
Không có Thánh Nhân dẫn đầu, xuất hiện ở chỗ này chính là muốn chết.
"Thanh Chiết Phong, đã lâu không gặp!"
"Vũ Hãn Đông, ngươi cũng tới!"
Thanh gia ở Thanh Uyên cùng Vũ gia ở Vũ Uyên tới gần, mối quan hệ cũng không tệ. Một lần nữa gặp mặt, hai đại gia tộc đều thay đổi trưởng tộc, thế nhưng tình cảm vẫn ổn như cũ.
Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông giờ phút này khách khí chào hỏi.
"Xem ra lần này, Vũ gia các ngươi rất khôn ngoan đấy".
"Các ngươi Thanh gia không phải cũng thế sao?"
Hai người tới gần, thanh âm dần dần nhỏ lại.
"Có nhận được tin tức về Tần Ninh chưa?"
Vũ Hãn Đông giờ phút này thấp giọng nói.
"Có!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này lại nghiêm túc nói: "Ngươi định làm gì?"
Vũ Hãn Đông sững sờ, lại nói: "Ta còn muốn hỏi xem ngươi định làm gì đây..."
"Hai người chúng ta coi như liên thủ, cũng không thể nào là đối thủ của Tần Ninh".
"Ta biết!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này cũng nghiêm nghị nói.
Nói nhảm, ông ta biết thừa! Một mình Thanh Chiết Sa đã có thể chấp hai người bọn họ, thế nhưng Thanh Chiết Sa bị Tần Ninh giết, nhiều người nhìn thấy như vậy, không thể nào là giả.
Bắc cầu qua, Tần Ninh giết hai người bọn họ là chuyện đơn giản đến cực điểm.
"Nếu như gặp phải Tần Ninh thì làm sao đây"
Vũ Hãn Đông hỏi.
Thanh Chiết Phong lại do dự nói: "Trưởng tộc của nhà chúng ta cũng đã bị hắn giết ròi, hắn chẳng lẽ còn có thể diệt cả nhà cúng ta ư? Nếu đúng như vậy, chúng ta không phản kháng cũng phải phản kháng, nhưng nếu Tần Ninh dừng tay thì chúng ta cũng không cần phải đi đắc tội hắn".
Đã không phải là đối thủ, mưu toan báo thù chính là hạng ngu ngốc.
"Tiếp theo nên như thế nào đây?"
"Yên lặng theo dõi thôi!"
Hai người nhìn nhau, đều không lên tiếng nữa.
Mà lúc này, Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, tông chủ Nhan Chân Dương.
Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên là số một, không ai sánh bằng.
Nhan Chân Dương cũng là một Thánh Nhân đỉnh phong, chỉ còn nửa bước là đi vào Địa Thánh.
Giờ khắc này, nhìn thấy Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông, ông ta cũng khách khí chào hỏi.
"Vũ Hãn Đông!"
"Thanh Chiết Phong!"
Nhưng Nhan Chân Dương vừa mới bắt chuyện thì đột nhiên có tiếng cười vang lên.
"Nghe nói trưởng tộc Vũ gia cùng Thanh gia bị mất mạng, hai vị kế thừa chức vụ trưởng tộc, Kỷ Phác ta vốn nên chúc mừng, thế nhưng trưởng tộc bị giết, kẻ thù thì đang trên đường tới, hai vị thế mà còn có thể chuyện trò vui vẻ, quả nhiên là làm cho Kỷ Phác ta ao ước!"
"Tâm tính của hai vị, Kỷ Phác ta tự nhận không bằng".
Gần vạn năm qua, danh tiếng của Ma Quang tông có thể nói là có một không hai.
Vùng đất Vạn Thánh trước đó cũng không yên ổn, thế nhưng Kỷ Phác tự lực cánh sinh thu thập các thế lực quanh vùng đất Vạn Thánh nhập dưới trướng mình, trong lúc nhất thời cũng trở thành một nhân vật phong vân trong Nam vực Thanh Châu.
Cho dù là Thanh gia ở Thanh Uyên hay Vũ gia ở Vũ Uyên có nội tình sâu xa cũng phải nể ông ta ba phần.