Phong Thần Châu

Chương 3934: “Còn cần phải hỏi sao?”  




 

“Ừ?”  

 

Nguyên Thanh Hạm lại nói tiếp: “Ngươi không cần Nguyên gia bọn ta giúp đỡ sao?”  

 

“Ở trong Nguyên gia bọn ta có bốn vị Thánh Nhân, cộng thêm hai Thánh Nhân ở bên cạnh ngươi nữa là có sáu vị Thánh Nhân, chúng ta có thể trực tiếp tìm đến Huyết Linh cung, ép bọn họ giao đồ đệ của ngươi ra!”  

 

Nghe thấy vậy, Tần Ninh mới hiểu ý nàng ta.  

 

“Không cần đâu!”  

 

Tần Ninh cười khẽ, hắn nói: “Các ngươi giúp ta tìm được người là đủ rồi, những chuyện sau đó, ta sẽ tự đi làm”.  

 

Nghe thấy vậy, Nguyên Thanh Hạm bỗng trở nên nóng nảy.  

 

“Tần Ninh, ngươi đừng nên dây vào”.  

 

Nguyên Thanh Hạm khuyên hắn: “Huyết Linh cung có tới năm vị Thánh Nhân, Huyết Phương Đông cũng không phải là kẻ dễ đối phó”.  

 

“Hơn nữa, Huyết Linh cung ở trung tâm thành Huyết Linh, bọn họ xây dựng nó giống như một cái lô cốt vậy, nếu như xông vào sẽ gặp phải phiền phức lớn”.  

 

Tần Ninh không nhịn được mà nhìn Nguyên Thanh Hạm, tiện thể nói: “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không dây vào đâu!”  

 

Nguyên Thanh Hạm còn đang muốn nói thêm gì nữa nhưng Tần Ninh lại bồi thêm: “Vừa mới biết được tin tức, cái cô Huyết Ninh Nhi kia có giết đồ đệ của ta hay không, vẫn còn chưa biết được”.  

 

“Chúng ta tùy tiện bắt tay nhau, ngược lại sẽ khiến đồ đệ của ta trở thành sự uy hiếp, cho nên ta sẽ đến đó điều tra trước đã”.  

 

Thấy Tần Ninh vẫn chưa tính đến chuyện ra tay vào lúc này, Nguyên Thanh Hạm mới thở phào nhẹ nhõm.  

 

“Vậy thì được!”  

 

Vào nửa đêm.  

 

Tần Ninh ra khỏi phòng.  

 

Lăng Loạn đạo nhân đang yên lặng đứng chờ ở ngoài cửa.  

 

“Nghĩ kỹ chưa?”  

 

Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, ông ta hỏi.  

 

“Còn cần phải hỏi sao?”  

 

Tần Ninh khoanh tay mà đứng, hắn nhìn về phía bầu trời đêm, thì thầm: “Ta phải xem thử, rốt cuộc Thanh Vân như thế nào rồi!”  

 

 

 

Bóng dáng hai người biến mất ở trung tâm phủ đệ.  

 

Thành Vạn Ma chia thành năm khu vực lớn.  

 

Mà khoảng cách giữa năm khu vực này là hàng chục, hàng trăm dặm.  

 

Giống như thân hình của một con quái vật lớn bị người ta chia năm xẻ bảy.  

 

Hai người rời khỏi thành Nguyên gia, một đường hướng thẳng về phía Bắc.  

 

Phía Bắc chính là chỗ ở của Huyết Linh cung, thành Huyết Linh.  

 

Đối với hai người mà nói, khoảng cách hơn mười dặm chỉ cần một thời gian rất ngắn là có thể đuổi tới.  

 

Dưới màn đêm, bức tường thành kia như tỏa ra ánh sáng, thậm chí còn mang theo một tia màu máu.  

 

Lăng Loạn đạo nhân thấp giọng nói: “Ta đã hỏi thăm qua, trong Huyết Linh cung quả thật là có năm vị Thánh Nhân, Huyết Phương Đông là một trong số đó, hình như là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn”.  

 

“Bên cạnh ông ta là hai phụ tá đắc lực Huyết Tuấn Sinh và Huyết Thông Minh, bọn họ cũng là cấp bậc Thánh Nhân nhị hồn, ông ta vô cùng tin tưởng họ”.  

 

“Còn Huyết Ninh Nhi kia, năm năm trước đã được một vị trưởng lão của Thương Long điện ở Bắc Vực thu nhận làm đệ tử, ả vẫn luôn không có ở nhà, quả thật là gần đây mới thấy xuất hiện”.  

 

“Ngươi cũng không cần lo lắng, theo đánh giá của ta, nói không chừng là Huyết Ninh Nhi kia nhìn thấy đồ đệ của ngươi đẹp trai quá nên muốn bắt đồ đệ của ngươi về ở rể đấy!”  

 

Nghe được những lời này, Tần Ninh quay sang nhìn Lăng Loạn đạo nhân.  

 

“Nếu như thật sự là như vậy, đoán chừng Tiên Nhân sẽ chém chết ta!”  

 

“Tiên Nhân là ai?  

 

Sẽ không phải là người phụ nữ của đồ đệ ngươi đấy chứ?”  

 

Không lâu sau, bọn họ đã xuất hiện ở vị trí trung tâm của thành Huyết Linh.  

 

Giờ phút này, hai người đang đứng trên không trung, cách mặt đất hàng nghìn mét nhìn xuống phía dưới, bốn phía của thành Huyết Linh, ánh sáng lập loè chợt sáng chợt tối.