Thậm chí ngay cả thân thể cũng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
Ánh mắt của Tần Ninh dần dần bình tĩnh lại.
Trước người hắn, linh thạch bản thánh nguyên mới chỉ tiêu hao khoảng một nửa.
Mà giờ phút này, Tần Ninh tỉnh táo đưa mắt nhìn cánh tay mình.
Ở nơi đó có một linh ký khắc lên cánh tay Tần Ninh rất rõ ràng.
Cửu Anh! Lúc trước Tần Ninh phá vỡ chín tầng trời, thời không đổ sụp, thân xác của mình chống cự lại không gian đổ sụp đã thiếu đi một chút sức mạnh.
Cho nên lúc đó mới lấy Cửu Anh ra để chống cự.
Kết quả dẫn đến việc tên này ngủ say! Trước mắt, Tần Ninh khôi phục thực lực đến cảnh giới Hóa Thánh tầng mười, thế nhưng Cửu Anh vẫn còn đang hôn mê.
Tần Ninh không chỉ cần linh thạch bản thánh nguyên này cho chính mình! Giờ phút này, Tần Ninh hội tụ lực lượng của số linh thạch bản thánh nguyên còn lại vào trong thân thể của mình, nhưng cũng không phải đưa về hướng biển linh thức của mình, mà là đưa về hướng cơ thể Cửu Anh.
Vù vù vù... Trong thân thể, từng luồng sức mạnh truyền ra.
Giờ phút này Tần Ninh cảm giác được lực lượng dần dần tràn đầy trong thân thể.
Không phải tràn đầy vào trong cơ thể mình, mà là tràn đầy vào trong cơ thể của Cửu Anh.
Dần dà, linh ký bắt đầu nóng lên.
Tiếp theo hình dáng Cửu Anh bên trong linh ký bắt đầu rất sống động… “Gào...”, lúc này một tiếng gào vang lên.
Yếu ớt, cũng không rõ ràng, thế nhưng Tần Ninh lại là nghe được rất rõ.
Linh thạch bản thánh nguyên tiếp tục ngưng tụ từng luồng sức mạnh hội tụ vào trong cơ thể Cửu Anh.
Khí tức nóng rực truyền ra từ bả vai Tần Ninh.
Ầm... Một tiếng nổ vang lên.
Lúc này Cửu Anh xông ra khỏi cơ thể.
“Mua ha ha...”, Cửu Anh hưng phấn kêu gào: “Cuối cùng ông đây đã đầy máu sống lại!”
Tần Ninh nhíu mày nói: “Nhỏ giọng một chút, chói tai...”, “Ngươi còn bắt ta nhỏ giọng một chút?”
Giờ phút này Cửu Anh hét lớn: “Vào lúc quan trọng ngươi ném ông đây vào trong không gian đổ sụp, ta giúp ngươi chống cự không gian đổ sụp, nhìn thấy ông đây sắp ngỏm rồi mới kéo ta vào trong cơ thể ngươi...”, “Ngươi còn có tình người hay không?”
“Ta là Anh Anh của ngươi đó!”
Tần Ninh lẳng lặng nhìn Cửu Anh, chỉ là lẳng lặng nhìn.
Giọng nói của Cửu Anh không chịu được mà yếu ớt hơn, chậm rãi nói: “Ngươi đúng là không có lương tâm, trực tiếp bắt ta cản giúp ngươi, không coi mạng ta ra gì...”, Tần Ninh còn chưa mở miệng.
Cửu Anh tiếp tục nói: “Ngươi không muốn xin lỗi gì ta sao...”, “Không!”
“...”, Cửu Anh lẩm bẩm nói: “Haiz, lòng người xấu xa... Lòng người xấu xa mà...”, Tần Ninh lườm Cửu Anh một cái, Cửu Anh lập tức im lặng.
“Ngày đó ta giết Kỷ Uyên, ngươi cắn nuốt khí huyết Thánh Nhân nhiều nhất, trực tiếp tăng lên đến cấp bậc Hóa Thánh tầng mười đỉnh cấp!”
“Thời không đổ sụp, nếu ta không kéo ngươi làm đệm lưng thì ta sẽ phải chết, nếu ta chết đi, ngươi cũng sẽ phải chết”.
“Hôm nay cứu ngươi lại đã tăng thêm cho ta một chuyện phiền toái, tốn mất năm mươi cân linh thạch bản thánh nguyên, để biển linh thức của ngươi lột xác thành hồn hải, thành Hư Thánh!”
“Tính đi tính lại, ngươi còn kiếm lời hơn ta nhiều”.
Cửu Anh nghe được những lời này thì gãi đầu một cái.
Hình như đúng thế thật! Ban đầu là Hóa Thánh tầng một đã trực tiếp tăng lên đến Hóa Thánh tầng mười.
Tuy nói trong quá trình đó đã Tần Ninh tung ra làm lá chắn, suýt nữa thì chết.
Nhưng mà được Tần Ninh cứu lại, biển linh thức lột xác thành hồn hải, bước vào cảnh giới Hư Thánh.
Hình như là kiếm lời! Cửu Anh nhìn Tần Ninh một chút, tiếp tục nói: “Vậy ngươi phải cam đoan, về sau không thể bẫy ta như vậy!”
“Được, ta cam đoan!”
Tần Ninh đứng dậy, thở ra một hơi.
Cam đoan?
Cam đoan có tác dụng không?
Lần sau nên ném vẫn phải ném! Mạng sống của hung thú rất dai, bình thường sẽ không chết.
Cùng lắm thì đến khi tốn gần hết sinh mệnh, mình lại dùng vài thủ đoạn giúp nó sống lại là được.
Cửu Anh lải nhải nhìn xem Tần Ninh.